Chương trước
Chương sau
Khơi thông ba đầu kinh mạch cuối cùng, tự mình làm còn khó đi giúp người khác lại càng khó hơn. Vẫn May có Việt Hùng, Dương Hoàng Anh, Lăng Phong ba con chuột bạch, Ma Quân giờ đã có kinh nghiệm trong chuyện này.
Hắn liên tục vận hành Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh giúp cho A Cửu vượt qua cực hạn của Đỉnh Phong Cửu Trọng Viên Mãn là đập đi xây lại toàn bộ thân thể chín lần. Đồng thời không ngừng nghỉ lợi dụng công dụng của Đạo Thể đem khống chế dược lực của thuốc dẫn tiến khắp nơi trong cơ thể A Cửu nhằm đẩy nhanh tiến độ.
Nhưng có lẽ ngay cả chính hắn cũng không ngờ tới được sự tác động của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh và Đạo Thể vào trong A Cửu lại vô tình trồng xuống một hạt giống của một loại thể chất vô cùng khủng bố chỉ chờ ngày phát triển và được kích hoạt.
Trong quá trình Ma Quân giúp A Cửu, hạt giống này cũng hết sức tham lam, điên cuồng hấp thu lấy Hồng Mông Chi Khí và lực lượng của Đạo Thể để mau chóng trưởng thành.
Ma Quân thì vẫn đang tập trung trợ giúp A Cửu cho nên cũng không để ý tới linh lực của mình tốc độ tiêu tốn đang ngày càng nhanh, càng nhiều.
Cho Đến Khi A Cửu hoàn thành lần đập đi xây lại thứ mười, Ma Quân mới rốt cuộc dừng tay.
Bởi vì thể chất của hắn thuộc về loại vô cùng đặc biệt, thậm chí còn vượt xa cả Thần Thể cho nên hắn mới dám mạo hiểm đập đi xây lại chín trăm chín mươi chín lần. Còn đối với một người bình thường như A Cửu, lần thứ mười có lẽ đã là cực hạn rồi, hắn sợ tiếp tục nữa cô bé sẽ chết.
Toàn thân A Cửu lúc này đã nhuốm đầy máu đen dọa cho cô bé vừa tỉnh lại đã sợ hãi hét lên thất thanh sau đó lăn đùng ra ngất.
Ma Quân thấy vậy cũng bó tay bó chân rồi, đang định để cho cô bé tắm rửa một hồi nhưng xem ra cô bé đã đến giới hạn sức chịu đựng của bản thân.
Hồi tưởng lại quá trình vừa rồi, Ma Quân cũng rất khâm phục cô bé nhỏ nhắn này.
Phải biết quá trình đập đi xây lại toàn bộ thân thể đau đớn đến mức ngay cả hắn cũng khó lòng chịu đựng mà không kêu ra tiếng. Vậy mà toàn bộ quá trình, A Cửu lại không kêu ra một tiếng nào.
Quả là một cô bé kiên cường.
Sáng sớm ngày hôm sau khi A Cửu tỉnh lại, phát hiện ra quần áo của mình đã được thay một bộ mới, vết máu trên người cũng đã được lau sạch.
" A!!! "
" Quân ca ca là tên đại biến thái! Dê xồm! Ấu dâm!!!! "
Tiếng kêu la thất thanh khiến cho người đi đường cũng bị chú ý tới, ngay cả nhân viên của quán trọ cũng chạy lên hóng hớt.
" Tiểu tử tên Quân kia quả là một kẻ biến thái, ngay cả đứa bé mười tuổi cũng không tha! "
" Đúng vậy, uổng công ta lúc trước còn cảm thấy hắn đẹp trai, muốn sinh con cho hắn, giờ nghĩ lại mới thấy quá ghê tởm. "
" Thời đại bây giờ tại sao lại nhiều người thích mấy bé loli thế? Ta đây muốn to có to, muốn nhỏ có nhỏ không hấp dẫn hơn sao? "
" Ước được làm bé gái kia để được thiếu niên đẹp trai đè xuống, trao đổi chiêu thức. "
Ma Quân vừa đi báo danh tham gia cuộc tuyển chọn hộ vệ của Lý gia trở về, nghe tiếng đám người bàn tán biểu thị sự cạn lời.
Khuôn mặt hắn treo đầy hắc tuyến, đạp cửa xông vào, cái gì cũng chưa kịp nói thì đã thấy một cái gối bay thẳng về phía mình. Ngay sau đó là tiếng oán tránh của A Cửu: " Quân ca ca, nếu như ngươi muốn thì cũng không thể đợi ta lớn hơn một chút sao? "
" A Cửu tự biết mình đã là người của Quân ca ca, chuyện này sớm muộn cũng sẽ trải qua thế nhưng... thế nhưng A Cửu mới chỉ có mười tuổi a! "
Càng nói, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé lại càng đỏ lên, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Ma Quân: ".... "
Hắn sầm mặt lại, mắng: " Ngươi nghĩ ta sẽ có hứng thú với một con bé mười tuổi sao? Xin lỗi, ta chỉ có hứng thú với mấy thiếu nữ ngực to, mông to, eo con kiến thân hình chữ 'S ' thôi. "
Đám thiếu nữ bên dưới nghe thế, hưng phấn lên.
" Đấy ngươi thấy chưa, hắn chỉ có với nữ nhân ngực to, mông to như ta thôi. "
" Đánh rắm, ngươi còn không biết tự mình nhìn xem cái eo bánh mì của ngươi đi. Không biết xấu hổ! "
" Tỉ tỉ à, ngươi mau giúp ta nhìn xem thân hình này của ta đã đạt tiêu chuẩn đường cong chữ ' S ' chưa? "
" Ách! Miễn miễn cưỡng cưỡng đi, so với thân hình của ta vẫn còn kém đôi chút. "
.........
Bên trong phòng trọ, bầu không khí đã yên tĩnh trở lại.
A Cửu trùm chăn ngồi rúc vào một xó khóc hu hu, đặc biệt là mỗi lần cúi xuống nhìn thấy bộ ngực phẳng lì chẳng khác gì tấm lưng của mình thì lại khóc to hơn.
Ma Quân: ".... "
" Được rồi, ta sắp phải đi làm chuyện quan trọng, nhân lúc còn rảnh mau chóng giúp muội đả thông kinh mạch đi. "
A Cửu phồng má lên, hờn dỗi nói: " Không cần, ngươi đi tìm đám ngực to, mông to mà đả thông kinh mạch. "
Ma Quân: ".... "
" Nếu muội còn không nhanh lên, ta bỏ đi thật đấy. "
A Cửu chu mỏ, xua tay nói: " Đi đi. "
Hết cách, Ma Quân đành phải lừa gạt nàng: " Ta nghe nói nữ giới mỗi một khi đột phá tu vi thì ngực cũng sẽ to lên một vòng, mông cũng vậy. "
Quả nhiên khi nghe câu nói này, A Cửu lập tức bỏ chăn ra, hai mắt tỏa sáng hỏi: " Thật không? "
Ma Quân bày ra một bộ khẳng định nói: " Đương nhiên rồi, ngươi quên ta là thần tiên a? Vì sao sẽ đi lừa ngươi? "
A Cửu thấy vậy, vội tin là thật.
Đúng rồi, thần tiên ca ca sẽ không lừa A Cửu bởi vì thần tiên ca ca là người tốt!
Hôm nay đã là ngày báo danh, sang ngày mai đã là ngày thi đấu võ đài chọn người ưu tú vào Lý Phủ rồi, Ma Quân hi vọng có thể nhanh chóng giúp A Cửu nốt một bước cuối cùng để ngày sau nếu có rời đi cũng sẽ an lòng hơn.
Lại thêm một đêm thức trắng, Ma Quân rốt cuộc trợ giúp xong A Cửu bước vào con đường tu luyện, hiện giờ cảnh giới của cô bé đã là Dưỡng Khí Sơ Kỳ.
Nhân lúc A Cửu ngủ thiếp đi, Ma Quân để lại một tờ giấy sau đó đến nơi tổ chức thi đấu võ đài của Lý gia.
Cảnh tượng nơi này cũng thường thường không có gì lạ, nhưng có cơ hội tiến vào Lý Phủ, Ma Quân cũng âm thầm quan sát và ghi nhớ những nơi mình đã đi qua.
" Người thi đấu tiếp theo, Quân Thường Tiếu đấu với Đinh Đậu! "
Ma Quân thấy đã đến lượt của mình, học đòi dáng vẻ của mấy tên kiếm khách trong phim điện ảnh, ai tay ôm kiếm vẻ mặt lạnh lùng chậm rãi bước lên.
Đinh Đậu thấy Ma Quân làm màu làm mè, có chút khó chịu hỏi: " Ngươi chính là Quân Thường Tiếu? Kẻ mấy ngày trước chỉ dùng một kiếm đã có thể đem yêu thú kéo xe của Đào công tử giết chết? "
" Hừ hừ, ta xem ngươi cũng chỉ đến vậy thôi. "
Ma Quân mới lười nói nhảm, rút kiếm, cất kiếm.
Động tác này không khác gì với những người tu luyện kiếm thuật khác nhưng rơi vào trong mắt của các cao thủ hàng đầu của Lý gia thì lại chẳng khác gì vừa chứng kiến một cảnh tượng cả đời khó quên.
Những người bên dưới thì vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, có người còn lớn tiếng hô: " Đinh Đậu ngươi đang làm gì vậy? Sao cứ đứng yên một chỗ thế? "
Nhưng khi thấy trên cổ của Đinh Đậu dần dần xuất hiện một vết máu, đám người lập tức kinh ngạc. Lúc đầu lâu của Đinh Đậu rơi ra khỏi thân thể, cả hội trường lập tức kinh hô lên, hoảng sợ.
Có người còn sợ quá, tiểu tiện ngay tại chỗ, hai chân run lên lợi hại.
Đại trưởng lão của Lý gia vuốt bộ râu bạc, khen: " Kiếm của người này vừa nhanh lại hiểm, chính xác đến hoàn mĩ. "
" Nếu như lão phu đoán không sai, có lẽ người này trên phương diện kiếm đạo đã tu luyện đến cảnh giới Xuất Kiếm Tùy Tâm. "
Lời này lập tức khiến cho một đám trưởng lão khác kinh hãi.
" Cái gì? Thực sự là Xuất Kiếm Tùy Tâm sao? "
" Ta nghe nói đây là một cảnh giới rất cao siêu trong Kiếm Đạo. Người này tuổi còn trẻ như vậy, thật không ngờ đến đã luyện thành! "
" Đúng vậy, cảnh giới của Kiếm Đạo được chia thành: Nhập Môn, Kiếm Sĩ, Kiếm Sư rồi mới đến Kiếm Xuất Tùy Tâm hay còn được gọi là Đại Kiếm Sư. Phía trên của cảnh giới này còn có Nhân Kiếm Hợp Nhất ( Kiếm Tông),tiếp theo thì đến Kiếm Ý ( Kiếm Hoàng). "
" Ngưng tụ ra được Kiếm Vực được xưng Kiếm Đế. "
" Cảnh giới cuối cùng của Kiếm Đạo, chém nát hư không chính là Kiếm Thánh. "
" Không cần bắt người này phải thi nữa, chúng ta tuyển hắn là cái chắc rồi! "
Thế là Ma Quân vô tình được tuyển thẳng luôn vào làm hộ vệ trong Lý Phủ, còn về việc mình chính là Đại Kiếm Sư trong Kiếm Đạo hắn cũng chẳng hề biết luôn.
Xưa nay hắn cứ rảnh thì lại vác đao với kiếm ra luyện, lâu dài đã không còn để ý tới mình chém ra một nhát kiếm so với trong quá khứ có khác biệt thế nào.
Vì trong đầu luôn có nhiều chuyện phải nghĩ, có đôi khi tay luyện kiếm cũng chỉ để đầu mình nghĩ thông suốt hơn thôi.
Nhưng điều kiện để làm hộ vệ trong phủ lại khiến Ma Quân hết sức đau đầu, đó là hắn phải chuyển vào ở trong phủ kể từ ngày hôm nay. Nghĩ đến A Cửu còn đang nằm ngủ ở nhà trọ, hắn đành phải xin thêm một ngày để về thu xếp.
Sự việc gia nhập Lý phủ vốn là điều bắt buộc để hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ của La Sát Điện, cơ hội bỏ lỡ thì khó kiếm lại.
Đại trưởng lão của Lý gia mỉm cười hòa ái nói: " Được, chàng trai trẻ cậu hãy thu xếp cho tốt đi rồi ngày mốt quay trở lại cũng không muộn. "
Ma Quân không nghĩ đến trưởng lão của Lý gia sẽ dễ nói chuyện đến thế, bất quá cũng nhờ vậy hắn mới có thêm thời gian thu xếp cho A Cửu được
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.