Bảo Bảo nghe hai người kia nói chuyện nãy giờ, thằng bé chỉ mỉm cười không nói gì, lúc này Tiêu Nam mới hỏi Bảo Bảo: "Đúng rồi Bảo Bảo, ngươi nhìn thấy phụ mẫu mình chưa?"
Bảo Bảo nghe xong lập tức lắc đầu đáp: "Ta chưa thấy họ, chắc là họ bận quá không tới được rồi."
Nói xong, đột nhiên Bảo Bảo cảm thấy trong lòng có hơi tủi thân, lúc trước vốn thằng bé không thích gặp Tô Tử Mạch và Dạ Ly Thần, nhưng phát hiện ra nhị vị phụ mẫu mình không tới thăm mình, thằng bé lại bắt đầu cảm thấy buồn, sự mâu thuẫn trong lòng nó hiện giờ rất khó để diễn tả.
Mang theo tâm trạng chán chường cùng bước vào lớp với những bạn học khác, rất nhanh chóng, đám hài tử đã lăng xăng chạy về phía phụ mẫu của chúng.
Những gia trưởng đang túm tụm lại với nhau bắt đầu tản dần ra, lúc này Bảo Bảo mới nhìn thấy phụ mẫu của mình, ánh mắt thằng bé chợt lóe lên tia kinh ngạc.
"Phụ thân, mẫu thân, hai người tới rồi."
Bảo Bảo chạy về phía Tô Tử Mạch và Dạ Ly Thần, vừa cười vừa nói, Tô Tử Mạch vừa nhìn thấy con đã vội ôm chầm nó vào ngực, đoạn lại rối rít hỏi: "Bảo Bảo, mấy ngày nay con sống tốt chứ? Mẫu thân rất lo cho con."
Bảo Bảo thấy vậy bèn đỏ mặt, vội vàng giãy dụa ra khỏi vòng tay mẫu thân: "Mẫu thân đừng như vậy, bao nhiêu người đang nhìn kìa, con không còn là tiểu hài tử nữa mà!"
Tô Tử Mạch nghe con nói thế thì thoáng ngẩn người một giây sau mới tỉnh táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869898/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.