Mặc dù đối diện với Bảo Bảo, một đứa nhóc đánh không lại cậu ta, nhưng cậu ta vẫn không sốt ruột mà rất bình tĩnh quan sát xem hành động tiếp theo của thằng bé.
Chỉ là nhìn vẻ bề ngoài, rõ ràng Bảo Bảo vô cùng khác biệt với Mã Tuấn, thế là Bảo Bảo chỉ đứng nguyên tại chỗ khắp cơ thể không hề có chút linh lực nào vây quanh.
Nhưng cái khiến Mã Tuấn không vừa ý chính là ánh mắt của Bảo Bảo, chỉ thấy Bảo Bảo liếc nhìn Mã Tuấn, khóe môi cong lên hiện ra nụ cười như có như không, khoảnh khắc này Mã Tuấn cảm thấy mình như một thằng hề, còn Bảo Bảo giống như khán giả đang xem diễn trò vậy.
Cảm giác này khiến Mã Tuấn không vui chút nào, cuối cùng cậu ta cũng không nhịn được mà ra đòn tấn công Bảo Bảo trước, Mã Tuấn giậm chân xuống đất, ngay lập tức, cả người cậu ta giống như mũi tên bắn ra khỏi dây cung, lao vút về phía Bảo Bảo.
Đồng thời lúc này toàn thân Mã Tuấn tỏa ra linh lực màu xanh nhạt, từ ánh sáng xanh lam của linh lực có thể nhìn ra Mã Tuấn quả thật là một cao thủ linh vương thứ thiệt, mặc dù vẫn chỉ là một linh vương cấp thấp, nhưng ở độ tuổi này của cậu ta mà đạt được mức này cũng đã rất đáng nể phục.
"Chiêu thức này của đại sư huynh vô cùng có khí thế, nhất định có thể một chiêu chế ngự được tiểu tử không biết trời cao đất dày này mà xem!"
"Đúng vậy, đại sư huynh của chúng ta mới mười bảy tuổi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869890/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.