Sau đó hai người cùng nhau vào phòng, khi Bảo Bảo nhìn thấy Dạ Ly Thần lập tức lộ ra vẻ vui mừng: “Phụ thân, người đến rồi, người mau vào đây ngủ cùng đi.”
Bảo Bảo vừa vẫy tay với Dạ Ly Thần vừa không ngừng vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, trông dáng vẻ rất vui vẻ.
Dạ Ly Thần thấy vậy không khỏi mỉm cười, nhưng hắn vẫn khẽ liếc nhìn Tô Tử Mạch trước một cái, như thể đang hỏi ý kiến của Tô Tử Mạch.
Nhìn thấy vậy, Tô Tử Mạch chỉ có thể bất lực gật đầu, Dạ Ly Thần đã bị nàng gọi đến rồi, chẳng lẽ nàng còn có thể đuổi hắn ra đi vào lúc này sao?
Nhìn thấy Tô Tử Mạch cũng không có ý kiến gì, lúc này Dạ Ly Thần mới bước nhanh đến bên giường rồi ngồi xuống, Bảo Bảo lập tức nắm lấy tay Dạ Ly Thần và nói: “Phụ thân, mau cởi y phục rồi nằm xuống giường đi, mẫu thân cũng mau sang đây đi, chúng ta cùng nhau đi ngủ.”
Nghe đến đây, lập tức nụ cười của Dạ Ly Thần càng trở nên rạng rỡ hơn, ánh mắt của hắn nhìn về phía Bảo Bảo tràn đầy sự khen ngợi, quả thật không hổ là con trai ngoan của hắn.
Còn biểu hiện của Tô Tử Mạch có chút xấu hổ, chẳng lẽ muốn để nàng và Dạ Ly Thần ngủ chung trên một giường sao?
Tuy rằng hiện tại con trai của hai người đã lớn như vậy rồi, nhưng dù sao cũng chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, hiện tại hai người đều rất tỉnh táo, nếu cùng ngủ chung một giường e rằng sẽ không thích hợp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869874/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.