Cửu Vương Gia thấy Tô Tử Mạch tức giận không khỏi hoảng hốt la lên: “Tô cô nương bớt giận, bổn vương nhất thời hồ đồ nên nói linh tinh, chúng ta không nói đến thần tôn đại nhân nữa.”
Nghe thấy vậy Tô Tử Mạch mới cười nói: “Như vậy còn tạm được, bây giờ ngươi có dự định gì không, Cửu Vương Gia ngươi cũng không giống loại người ngồi yên chờ chết, chắc hẳn ngươi đã suy nghĩ đến chuyện làm thế nào để hóa giải khốn cảnh trước mắt rồi nhỉ?”
Lúc này sắc mặt Cửu Vương Gia cũng trở nên nghiêm túc hẳn, hắn ta nói: “Tô cô nương nói đúng, những ngày qua bổn vương vẫn luôn tự hỏi chuyện này, tuổi của Âu Dương Bá Thiên còn nhỏ nhưng lòng muông dạ thú, không lâu sau khi trở thành thái tử hắn ta đã âm thầm cấu kết với các đại thần trong triều đình, nghiêm trọng nhất chính là đến cả đại tướng quân trấn giữ biên cương La Diệu và các tướng sĩ khác cũng bị hắn ta lôi kéo, tuy bọn họ nắm giữ quyền thế nhưng cũng không phải không có cách phá giải, chỉ có chuyện binh quyền cũng bị Âu Dương Bá Thiên khống chế là khó xử lý nhất.”
Cửu Vương Gia vừa nói được một nửa thì Tô Tử Mạch đột nhiên lên tiếng: “Đợi một chút, vừa rồi ngươi nói đến đại tướng quân trấn giữ biên cương La Diệu có phải La Diệu rất lợi hại hay không, dưới trướng của hắn ta có bao nhiêu binh lính?”
“Tô cô nương, lúc trước ngươi ở Dạ Lan Quốc thì La Diệu vẫn còn đang đóng quân ở biên cương, ngươi không biết sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869834/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.