Rõ ràng là nam nhân lúc nãy có lỗi trước, nhưng nhìn giọng điệu nói chuyện lúc này của hắn ta, có vẻ như hắn ta đang phải chịu sự uất ức to lớn lắm vậy.
Đối với một kẻ vô liêm sỉ như vậy, Tô Tử Mạch đương nhiên là không khách sáo, vẻ mặt nàng hung tợn nói: “Hứ, bổn tiểu thư đã nói rất rõ ràng rồi, hoặc là ngươi chủ động khấu đầu xin lỗi con trai ta, không thì để bổn tiểu thư động tay đè đầu ngươi xuống xin lỗi.”
Dạ Ly Thần đã nhận thấy sự bất thường ở đây từ lâu rồi, nhưng hắn cũng nhìn ra rằng tu vi của nam nhân này không bằng Tô Tử Mạch, nên hắn dứt khoát đứng ở một bên xem kịch, nhìn thấy Tô Tử Mạch ngang ngược như vậy, Dạ Ly Thần không khỏi tươi cười, không hổ là nữ nhân mà hắn nhìn trúng.
Khuôn mặt của nam nhân đó khi đối mặt với sự ép buộc của Tô Tử Mạch cũng vô cùng khó coi, bảo hắn ta quỳ xuống xin lỗi một đứa con nít ranh như Bảo Bảo nhất định là điều không thể nào rồi, nhưng tu vi của Tô Tử Mạch quả thực là cao hơn hắn ta, nếu như phải động thủ thì nhất định hắn ta không phải là đối thủ của Tô Tử Mạch.
Nghĩ đến điều này, nam nhân vô thức nhìn về phía sau, như thể hắn ta đang chờ đợi điều gì đó vậy.
Tô Tử Mạch nắm hết mọi phản ứng của nam nhân đó trong tầm mắt, nghiêm nghị nói: “Ngươi đang nhìn cái gì thể? Ngươi muốn trì hoãn thời gian để chờ cứu binh đến đúng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869812/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.