Chương trước
Chương sau
"Đáng tiếc có dũng khí cũng vô dụng, lão thái bà kia chính là linh đế thật sự, cho dù tự hạ tu vi thì thần tôn phu nhân cũng không thể là đối thủ."
Mặc dù Tô Tử Mạch là thay mặt điện Lăng Vân xuất chiến, nhưng phần lớn người của điện Lăng Vân cũng không xem trọng Tô Tử Mạch, dù sao thực lực của Phong Bà Bà kia chính là rõ như ban ngày, một hậu bối tuổi còn trẻ như Tô Tử Mạch sao có thể là đối thủ của Phong Bà Bà chứ.
Cho dù âm thanh bàn tán của những người này rất nhỏ, nhưng với tu vi của Dạ Ly Thần lại nghe rất rành mạch, chỉ thấy Dạ Ly Thần đột nhiên quay đầu nhìn những người đang thì thầm đó.
Bị Dạ Ly Thần trừng như vậy, những người nói chuyện ban nãy vội vàng ngậm miệng lại ngay, không dám thở mạnh, lúc này Dạ Ly Thần mới lại nhìn về phía Tô Tử Mạch.
Trong lòng Dạ Ly Thần cũng biết rõ Tô Tử Mạch chủ động khởi xướng khiêu chiến với Phong Bà Bà như vậy quả thật là phần thắng không lớn, nhưng Dạ Ly Thần hiểu tính cách của Tô Tử Mạch, biết nàng sẽ không liều lĩnh như thế, nếu Tô Tử Mạch làm vậy tất nhiên là có sự cân nhắc, chỉ tiếp tục theo dõi.
Mà lúc này Phong Bà Bà cũng bắt đầu tấn công Tô Tử Mạch, những lời ban nãy của Tô Tử Mạch còn quanh quẩn bên tai Phong Bà Bà, tưởng tượng đến đó trong lòng Phong Bà Bà lại tràn ngập ý hận, hận không thể băm vằm Tô Tử Mạch thành tám khúc mới có thể xóa bỏ mối hận trong lòng.
Tô Tử Mạch nhìn thấy Phong Bà Bà hùng hổ lao về phía mình, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng một chút, chỉ thấy trên người Phong Bà Bà phát ra tia sáng màu lam thẫm, bà ta quả thật đã tuân thủ giao ước vừa rồi, áp chế tu vi của mình xuống cấp linh vương.
Tu vi hiện tại của Tô Tử Mạch cũng là linh vương cấp chín, theo lý mà nói tu vi của nàng và Phong Bà Bà đã không có gì chênh lệch, bây giờ hai người hoàn toàn đã về cùng một vạch xuất phát.
Những mà trong lòng Tô Tử Mạch hiểu rõ, thực lực của Phong Bà Bà dù sao cũng là linh đế, cho dù lúc này Phong Bà Bà áp chế tu vi của mình, nếu như bản thân liều mạng với Phong Bà Bà như vậy phần lớn cũng sẽ có hại, chi bằng trước hết xem xem Phong Bà Bà này có thủ đoạn gì rồi tính sau.
Nháy mắt trong lòng Tô Tử Mạch đã quyết định chủ ý, vào lúc Phong Bà Bà sắp tới gần mình, Tô Tử Mạch lắc mình một cái né sang bên cạnh.
Phong Bà Bà dường như không hề bất ngờ với phản ứng của Tô Tử Mạch, cười khẩy nói với Tô Tử Mạch: "Hừ, nha đầu ngươi không phải vừa rồi còn hung hăng mồm miệng sắc bén sao? Bây giờ lão thân giao thủ với ngươi như ngươi mong muốn, ngươi lại trốn tránh không dám đối đầu với lão thân, thật nực cười."
Đối diện với lời châm biếm của Phong Bà Bà, Tô Tử Mạch lại hoàn toàn không thèm để ý, chiêu khích tướng này không biết trước kia nàng đã dùng qua bao nhiêu lần, bây giờ chiêu khích tướng đơn giản này của Phong Bà Bà Tô Tử Mạch đã trực tiếp miễn dịch.
Thấy vẻ mặt Tô Tử Mạch hoàn toàn không có chút thay đổi, Phong Bà Bà vẻ mặt hung ác nói: "Ngươi cho là ngươi có thể thoát được tấn công của lão thân sao? Hôm nay lão thân sẽ cho ngươi thấy, cường giả linh đế chân chính cho dù có áp chế tu vi xuống linh vương cũng có thể thoải mái hành hạ ngươi đến chết."
Phong Bà Bà vừa nói đồng thời cũng lao về phía Tô Tử Mạch, tốc độ lúc này của Phong Bà Bà nhanh hơn vừa rồi không ít, Tô Tử Mạch thấy vậy lại càng không dám lơ là, vào lúc Phong Bà Bà còn cách xa mình đã nhanh chóng né đi trước.
Nhưng rất nhanh Tô Tử Mạch đã kinh ngạc phát hiện thân thể Phong Bà Bà đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, nàng vừa mới nhích người Phong Bà Bà cũng đồng thời giống như đã đoán được phương hướng tiếp theo của nàng, đã theo đến trước.
Tô Tử Mạch tuy rằng thân hình linh hoạt nhưng mỗi lần thay đổi phương hướng cũng đều cần một quá trình, mà thân hình của Phong Bà Bà dường như thật sự đã hợp lại làm một với gió, chỉ cần tâm niệm khẽ động là có thể chuyển hướng ngay lập tức, cả quá trình đều tự nhiên lưu loát không hề có chút cảm giác ùn tắc.
Lúc này Tô Tử Mạch rốt cuộc cũng đã ý thức được vấn đề nghiêm trọng, xem ra nàng vẫn là xem thường sự lợi hại của Phong Bà Bà này, khó trách bà ta lại được gọi là Phong Bà Bà, thế nhưng nắm giữ loại bí thuật thân pháp hợp nhất với gió này, nếu chỉ là so đấu tốc độ linh hoạt đơn thuần chỉ sợ Phong Bà Bà này ở cả thiên huyền đại lục cũng khó gặp được đối thủ.
Ngay lúc Tô Tử Mạch trong lòng khiếp sợ, ppb đã tới trước mặt Tô Tử Mạch, khóe miệng lại nở nụ cười tà ác, dường như đã quyết định xong đối với Tô Tử Mạch.
"Mẫu thân cẩn thận."
Bảo Bảo nhìn thấy cảnh tượng này không nhịn được kêu to, Dạ Ly Thần lại nắm chặt hai đấm, một chân cũng bước về phía trước theo bản năng, hắn đã chuẩn bị ra tay khi cần.
Tuy rằng lúc trước Dạ Ly Thần e ngại đủ loại nguyên nhân chưa ra tay với Phong Bà Bà, nhưng nếu Tô Tử Mạch gặp nguy hiểm, vậy thì cho dù hắn bị người trong thiên hạ bêu danh cũng phải ra tay cứu giúp.
"Cuồng đồ ở phương nào dám hành hung trước mặt bổn tọa, quả thật là không biết sống chết."
Lúc Dạ Ly Thần vừa muốn ra tay, đột nhiên trước mặt Tô Tử Mạch lóe lên ánh hào quang, sau đó một lão giả toàn thân bao phủ kim quang, tướng mạo oai nghiêm không giận tự uy xuất hiện trước mặt Tô Tử Mạch."
Sau khi lão giả này xuất hiện đã quát lên với Phong Bà Bà, Phong Bà Bà vốn nghĩ mình đã nắm chắc phần thắng, nhưng ai biết đột nhiên lại xuất hiện một lão giả, Phong Bà Bà bất ngờ không kịp đề phòng bị dọa đến mức vội vàng lui về phía sau vài bước, lúc này mới đứng vững vàng.
Sau khi đứng vững Phong Bà Bà không khỏi trách mắng Tô Tử Mạch: "Nha đầu thối ngươi thật quá vô sỉ, rõ ràng đã nói quyết đấu công bằng với lão thân, bây giờ ngươi lại kêu người giúp đỡ, quả thật là vô sỉ tột cùng."
Phong Bà Bà vừa mở miệng, mấy nữ tử của cung Phong Vân cũng theo sau chửi rủa Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch thấy thế lại ảm đạm cười nói: "Lão thái bà ngươi tốt xấu gì cũng là một linh đế mà lại nông cạn như vậy, ngay cả trước mặt ta có phải người hay không ngươi cũng nhìn không ra sao?"
Ngay Tô Tử Mạch nói vậy Phong Bà Bà biến sắc, đồng thời trừng lớn hai mắt nhìn lão giả trước mặt Tô Tử Mạch, lúc này nhìn thấy Phong Bà Bà mới phản ứng kịp, lão giả trước mặt Tô Tử Mạch này tuy trông rất sống động nhưng cũng không phải là người thật sự có máu có thịt, mà là từ linh lực ngưng tụ thành một năng lượng thể, nghiêm túc mà nói quả thật đây không tính là người.
Sau khi Dạ Ly Thần nhìn thấy lão giả này hiện thân cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, với tu vi của Dạ Ly Thần có thể cảm nhận được lão giả này tuy rằng là Tô Tử Mạch triệu hồi ra một năng lượng thể, nhưng cường độ linh lực phát ra trên người lão giả lại càng mạnh hơn so với Tô Tử Mạch, hiển nhiên đã đạt tới tiêu chuẩn linh đế cao giai.
Thật ra Dạ Ly Thần biết Tô Tử Mạch có một pháp bảo cực kỳ hiếm thấy, như vậy xem ra lão giả này hẳn là Tô Tử Mạch dùng pháp bảo kia gọi về mà ra.
Suy nghĩ cẩn thận những điều này Dạ Ly Thần nhất thời yên lòng, có sự trợ giúp của lão giả này chẳng những Tô Tử Mạch sẽ không gặp nguy hiểm, ngược lại lần này sẽ cho Phong Bà Bà gặp phiền toái không nhỏ, lại nhìn xem kế tiếp Phong Bà Bà phải ứng đối như thế nào.
Quả nhiên sau khi Tô Tử Mạch lợi dụng Thương Hải Châu triệu hồi thần nhân này, lập tức nói: "Lão thái bà này vừa rồi bất kính với ta, giáo huấn bà ta thật tốt cho ta."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.