Nói xong, A Mông vội vã bước vào phòng. Từ sau khi Bảo Bảo bị nhốt trong phòng, thằng bé vẫn luôn nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể chuồn ra ngoài, vừa thấy A Mông nó liền bước tới làm nũng: “A Mông thúc thúc, ta biết sai rồi. Đừng có nhốt ta trong phòng nữa được không? Ta muốn đi dạo quanh viện, đảm bảo sẽ không đi xa. Ta nói thật đó, đi mà!"
A Mông lúc này mới nghiêm mặt nói: "Bảo Bảo, con nghe ta nói này, bên ngoài có người muốn gặp con. Đợi lát khi con gặp hắn, con phải kêu hắn một tiếng bá gia gia. Nhỡ kỹ này, ở trước mặt hắn con tuyệt đối không được ngang bướng gây sự biết chưa, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Nghe A Mông đột nhiên nói chuyện với mình nghiêm túc như vậy, Bảo Bảo bèn cảm thấy rất tò mò với cái gọi là bá gia gia này, thằng bé gật đầu lia lịa: "A Mông thúc thúc yên tâm, ta nhất định sẽ không nói lung tung."
Nghe Bảo Bảo hứa cam đoan xong, A Mông mới đưa Bảo Bảo ra khỏi phòng.
Lúc Dạ Đông Thần nhìn thấy Bảo Bảo, một ánh nhìn tàn nhẫn đã lóe lên từ trong mắt ông ta. Tuy cái ánh nhìn tàn nhẫn đã sớm biến mất, Dạ Đông Thần cũng thay đổi sắc mặt với một nụ cười hoà ái, nhưng Bảo Bảo vẫn đã nhìn ra điểm dị thường.
Kể từ phút đầu tiên khi nhìn thấy Dạ Đông Thần, Bảo Bảo đã nhìn ra người trước mặt không phải loại người tốt.
Lúc này, A Mông đã kéo Bảo Bảo đến trước mặt Dạ Đông Thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869785/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.