Nghe Nhược Hư phương trượng nói vậy, mọi người có mặt ở đó lúc bấy giờ cũng không tỏ ra ngạc nhiên mấy, dù thế nào thì Tô Tử Mạch cũng có bản lĩnh giành lại pho tượng từ chỗ con trâu đen kia, cho nên thứ hạng của Ngự Thú Tông tăng lên cũng hợp lý. Huống hồ cho dù hiện giờ thứ bậc của Ngự Thú Tông đã tăng vọt lên đáng kể so với lúc trước nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến những môn phái đứng hàng đầu, thế nên mọi người đều vô cùng đồng thuận với chuyện này. Nhược Hư phương trượng lại nói tiếp: "Còn một chuyện nữa lão nạp muốn tuyên bố, lần này Tô tông chủ có công thay Thiên Long Tự ta tìm được pho tượng, lão nạp cảm kích trong lòng nên quyết định sẽ để Thiên Long Tự cùng kết giao bằng hữu với Ngự Thú Tông, sau này nếu có người muốn hãm hại Ngự Thú Tông thì chính là đối đầu khiêu khích với Thiên Long Tự bọn ta, mong chư vị hiểu cho." Nghe Nhược Hư phương trượng nói vậy, không ít người đứng đây đều chột dạ, ở đây có không ít những môn phái từng có ý định ẩu đả với Ngự Thú Tông lúc trước, giữa bọn họ cũng xảy ra mấy lần đụng chạm không mấy vui vẻ. Mặc dù lần này Tô Tử Mạch dùng thực lực của mình để nâng cao thứ hạng cho Ngự Thú Tông, nhưng trong lòng các môn phái này vẫn không vì thế mà từ bỏ toan tính đối với môn phái của nàng. Giờ nghe Nhược Hư phương trượng tuyên bố như vậy thì bọn họ mới thực sự cảm thấy căng thẳng, nói gì thì nói, Thiên Long Tự cũng là một môn phái có thực lực cao cường trong số bọn họ, vừa rồi Nhược Hư phương trượng đã tỏ rõ ý muốn che chở cho Ngự Thú Tông, xem ra sau này bọn họ cần phải cẩn thận hành sự, không thể chọc đến Ngự Thú Tông được nữa." Trong lúc Nhược Hư phương trượng nói, Tô Tử Mạch vẫn luôn chú ý tới vẻ mặt những người bên dưới, chỉ khi thấy nét kiêng kị sợ hãi xuất hiện trên gương mặt bọn họ, nàng mới yên tâm được phần nào. Vì muốn giữ hòa khí nên lúc này Tô Tử Mạch mới cười nói với mọi người rằng: "Vừa rồi Nhược Hư phương trượng đã nói rõ, bổn tông chủ còn muốn bổ sung một chút, con trâu đen trong bí cảnh đã bị bổn tông chủ hàng phục rồi, mọi người hẳn cũng biết Ngự Thú Tông bọn ta tinh thông nhất là thuật huấn luyện các con thú, giờ đây linh thú cao cấp này đã trở thành linh thú trấn sơn của Ngự Thú Tông, nếu các vị có hứng thì xin mời tới Ngự Thú Tông thưởng thức." Mọi người vừa nghe nàng nói con trâu đen hung dữ kia đã trở thành linh thú trấn sơn của Ngự Thú Tông thì ai nấy đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Lúc trước khi còn ở trong bí cảnh, bọn họ đều đã được lĩnh giáo qua sự lợi hại của con trâu đen này rồi, nó có sức mạnh kết hợp giữa linh vương và linh đế, Ngự Thú Tông có nó làm linh vật trấn thủ thì bọn họ lại càng không dám léng phéng tới gần Ngự Thú Tông nữa. Tô Tử Mạch thấy biểu cảm gương mặt những người này thì trong lòng vô cùng đắc ý, nàng quay ra chắp tay nói với Nhược Hư phương trượng: "Nhược Hư phương trượng, nếu chuyện của quý tự đã được giải quyết thì bổn tông chủ cũng xin phép cáo từ!" Nhược Hư phương trượng nghe vậy chỉ đành mỉm cười: "Tô tông chủ vội vàng muốn rời đi sớm như vậy làm gì, chi bằng ở lại tệ tự bọn ta, để lão nạp có dịp tiếp đãi chu đáo." "Nhược Hư phương trượng không cần khách sáo, sau này có duyên nhất định bổn tông chủ sẽ tới quấy rầy quý tự một bữa, đến lúc đó chỉ mong ông không ghét bỏ." "Đâu có đâu có, vậy lão nạp đợi lần sau Tô tông chủ ghé thăm." Hai người bọn họ tâm sự vài câu xong, Tô Tử Mạch khoát tay rồi dẫn theo đám Mạnh Lương rời khỏi, con trâu đen kia cũng đi theo sau nàng, mỗi bước đi của nó lại gây nên chấn động rung chuyển cả mặt đất. Mọi người đều ngước mắt nhìn đoàn người Tô Tử Mạch rời đi, đợi tới khi không còn nhìn thấy bóng dáng bọn họ đâu nữa, lúc này mọi người mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. "Thật không thể ngờ hiện giờ Ngự Thú Tông lại có máu mặt như vậy, Nhược Hư phương trượng còn khách khí với Tô Tử Mạch kia, lại còn có linh thú cao cấp trấn yểm, ài, thật là ngưỡng mộ mà!" "Ngưỡng mộ thì có ích gì, sau này chúng ta phải cẩn thận một chút, đừng bao giờ rây phải Ngự Thú Tông, bằng không lại gặp rắc rối lớn đó." Sau khi Tô Tử Mạch rời khỏi, mọi người ở lại còn bàn tán một hồi mới tạm lắng xuống, lúc này nhóm của nàng đã đi xa tới mười mấy dặm. Trên đường trở về Ngự Thú Tông, Mạnh Lương lộ ra vẻ vui sướng trên gương mặt, có nằm mơ hắn ta cũng không ngờ chuyến đi lần này bọn họ lại thu hoạch được nhiều như vậy. Lần này chẳng những Ngự Thú Tông bọn họ được dịp thể hiện một màn nở mày nở mặt trước những môn phái khác mà còn thu phục được con trâu đen trong bí cảnh về làm linh thú trấn yểm, sau này bọn họ không cần lo sợ bị người khác khi dễ rồi. Mạnh Lương biết rõ tất cả những thứ này đều là công lao của Tô Tử Mạch, vốn trước giờ hắn ta vẫn luôn kính phục nàng, giờ đây lại càng thêm bội phần kính mến nàng hơn. "Tông chủ đại nhân, lần này chúng ta thu hoạch lớn như vậy, những người khác biết được chắc chắn sẽ vui lắm đây." Thấy bộ dạng vui vẻ háo hức của Mạnh Lương, Tô Tử Mạch chỉ bình thản gật đầu đáp: "Ừm, sau này Ngự Thú Tông không cần lo bị môn phái khác ức hiếp nữa, cho dù bổn tông chủ không còn ở đây thì các ngươi cũng không gặp nguy hiểm gì nữa rồi." Nghe Tô Tử Mạch nói vậy, Mạnh Lương lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, hắn ta không hỏi lộ ra vẻ sốt ruột: "Tông chủ đại nhân, người nói vậy là có ý gì, sao người lại không có ở đây nữa chứ, Ngự Thú Tông vẫn còn cần người dẫn dắt mà!" Giờ đây Mạnh Lương đã thật tâm thật dạ bái phục Tô Tử Mạch, cho nên vừa nghe nàng nói muốn rời khỏi hắn ta bèn cuống cuồng lên. Tô Tử Mạch đang định lên tiếng thì phía trước có một luồng sáng lóe lên, nhìn kỹ lại thì nàng thấy có một đạo ngọc phù truyền tin bay tới trước mặt mình, nàng nhận lấy ngọc phù rồi nhìn nó, ngay lập tức đôi mắt nàng ánh lên vẻ mừng rỡ. "Mạnh Lương, e là bổn tông chủ không thể trở về cùng ngươi được nữa, giờ ta có việc quan trọng cần phải đi giải quyết, ngươi cùng bọn chúng về trước đi." Mạnh Lương không ngờ Tô Tử Mạch nói đi là đi ngay như vậy, hắn ta còn chưa kịp mở miệng hỏi thì thân ảnh Tô Tử Mạch đã lập tức tiêu biến rồi. Chớp mắt một cái đã không còn thấy Tô Tử Mạch đâu, Mạnh Lương chỉ đành cười khổ bất lực. "Mạnh sư huynh, giờ chúng ta phải làm sao đây, tông chủ đại nhân nói đi là đi, chúng ta phải làm sao bây giờ." Hai đệ tử bên cạnh hỏi Mạnh Lương, nghe giọng bọn họ như sắp khóc tới nơi rồi. Mạnh Lương nghe xong bèn xòe hai tay ra nói: "Mặc dù tông chủ đại nhân tuổi còn trẻ nhưng lại tùy hứng giống y như lão tông chủ, có điều người cũng đã làm rất nhiều chuyện cho Ngự Thú Tông rồi, nếu giờ chúng ta còn không tự bảo vệ tốt cho mình thì làm sao xứng với những khổ tâm của tông chủ đại nhân, giờ chúng ta cứ về trước báo tin cho những người khác, ta tin nhất định tông chủ đại nhân sẽ trở về thôi." Nghe Mạnh Lương nói vậy, hai đệ tử kia mới xốc lại tinh thần, nhóm người bọn họ dẫn theo con trâu đen trở về Ngự Thú Tông. Đồng thời lúc này Tô Tử Mạch đang phi như điên trên đường, ngọc phù truyền tin ban nãy nàng nhận được chính là của Dạ Ly Thần gửi tới. Trong đó, Dạ Ly Thần nói rõ tình trạng hiện giờ của Bảo Bảo, đồng thời còn ghi lại địa chỉ, mấy ngày gần đây Tô Tử Mạch cứ luôn nhớ thương Bảo Bảo, giờ nhận được tin của nó đương nhiên nàng muốn ngay lập tức gặp lại con mình rồi. Nếu không phải vì thế thì Tô Tử Mạch sẽ không bỏ rơi đám Mạnh Lương giữa đường như vậy, lúc này nàng không muốn trì hoãn thêm một giây một phút nào nữa, chỉ tiếc không thể lập tức xuất hiện trước mặt Bảo Bảo mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]