Chương trước
Chương sau
Tô Tử Mạch thấy thế thì lập tức thở một hơi nhẹ nhõm, vội vàng thừa dịp bò dậy khỏi mặt đất.
Lúc nàng ngẩng đầu lên vừa hay lại nhìn thấy cảnh tượng con trâu đen đang quỳ bái Tiểu Mục, lúc này Mạnh Lương cũng đã chạy tới chỗ Tô Tử Mạch, hắn ta thở hổn hển: "Tông chủ đại nhân, chuyện gì thế này?"
Tô Tử Mạch nghe xong bèn cười đáp: "Tiểu Mục chính là thần thú Phượng hoàng, mặc dù con trâu đen này là linh thú cao cấp nhưng suy cho cùng nó vẫn chưa đạt tới cảnh giới thần thú, linh thú cũng giống loài người chúng ta, lấy thực lực để quyết định xem ai là chủ, vả lại độ mạnh yếu về phương diện huyết mạch của linh thú cũng có khác biệt rõ ràng so với loài người, gặp được thần thú thì bọn chúng không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc quỳ xuống bái lạy."
Nghe Tô Tử Mạch giải thích xong, Mạnh Lương mới ngộ ra: "Hóa ra là như vậy, tông chủ đại nhân, cũng may linh sủng của người là thần thú, chứ nếu không thì chắc lần này chúng ta thật sự không ra khỏi nơi này được rồi."
Tô Tử Mạch cười nhàn nhạt, không nói gì, nàng đi tới chỗ con trâu đen, lúc này Tiểu Mục cũng trở về hình dạng con người, nàng ta nhìn Tô Tử Mạch rồi cười đắc ý, giống như đang chờ được nàng khen ngợi.
Lúc Tô Tử Mạch đi tới bên cạnh chỗ con trâu đen, nó cảm nhận được nàng đang tiến lại gần mình, thế là nó ngẩng phắt đầu dậy, lỗ mũi bắt đầu thở phì phò, bộ dạng như sắp sửa bạo nổ sự tức giận.
"Không được vô lễ, đây là mẫu thân của ta."
Tiểu Mục thấy thái độ con trâu đen này không ổn bèn lập tức thò tay cốc mấy phát lên đầu nó, con trâu bị nàng ta động tay chân rõ ràng là rất oan ức, nó bèn vùi nửa đầu vào trong đất.
Lúc này Tô Tử Mạch cũng đi tới cạnh Tiểu Mục, nàng giơ tay ra lấy pho tượng đang được cài trên sừng con trâu đen kia xuống, đồng thời vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Tiểu Mục: "Tiểu Mục làm tốt lắm."
"Mẫu thân, con trâu đen này nói nó đã ở nơi này nhiều năm rồi, khó khăn lắm mới tu luyện được đến cảnh giới này, nó cầu xin mẫu thân đừng giết nó, tha cho nó một đường sống!"
Nghe Tiểu Mục nói vậy, Tô Tử Mạch cũng hiểu ra, con trâu đen này nhất định là biết Tiểu Mục chỉ nghe lời nàng, cho nên quyền quyết định sống chết của nó cũng hoàn toàn phụ thuộc vào nàng đây mà.
Tô Tử Mạch nhìn chằm chằm con trâu đen một lúc, đột nhiên tâm niệm nàng lay động: "Mạnh Lương, ngươi qua đây."
Mạnh Lương nghe thấy thế bèn vội vàng chạy tới bên cạnh Tô Tử Mạch, có điều lúc tới gần con trâu đen, hắn ta vẫn hơi cảm thấy sợ hãi, hắn ta vẫn còn chưa quên được cảm giác bị nó đuổi cho thừa sống thiếu chết vừa nãy.
"Tông chủ đại nhân, người gọi ta có việc gì vậy? Nếu đã lấy được pho tượng rồi thì chúng ta cũng nên nhanh chóng rời đi thôi."
Mặc dù con trâu đen này thuộc huyết mạch thần thú của Tiểu Mục nhưng thực lòng mà nói lại giống như một con cún nuôi hơn, nhưng mà cả người Mạnh Lương lại không được tự nhiên, hắn ta chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lúc này đột nhiên Tô Tử Mạch nói với Mạnh Lương: "Mạnh Lương, hiện giờ linh sủng cấp cao nhất trong Ngự Thú Tông là gì?"
Nghe nàng hỏi vậy, Mạnh Lương trầm tư vài giây rồi đáp: "Vốn dĩ là linh điểu của lão tông chủ, mặc dù trông nó cũng bình thường nhưng cũng được coi là linh thú siêu cấp, có điều hiện giờ đương nhiên vị trí ấy thuộc về thần thú phượng hoàng của tông chủ đại nhân rồi."
Mạnh Lương vừa dứt lời, gương mặt Tiểu Mục đã tỏ vẻ đắc ý, Tô Tử Mạch lại chỉ tay về phía con trâu đen kia rồi nói: "Bổn tông chủ cũng không thể mãi ở Ngự Thú Tông, lão tông chủ ra ngoài du ngoạn cũng không biết khi nào mới trở về, Ngự Thú Tông của chúng ta cũng cần phải có một linh thú trấn giữ lợi hại một chút mới được, ngươi thấy thế nào?"
Mạnh Lương nghe vậy thì lấy làm vui mừng: "Tông chủ đại nhân, ý của người là muốn đem con trâu đen này về Ngự Thú Tông của chúng ta, như vậy có được không?"
"Có gì mà không được, mặc dù nó hơi ngốc một chút nhưng dù sao cũng là linh thú cao cấp, giờ bổn tông chủ sẽ nói chuyện với nó."
Tô Tử Mạch nói xong bèn vỗ vỗ vào đầu con trâu đen: "Ta biết ngươi có thể nghe hiểu lời của ta, chẳng phải ban nãy ngươi còn cầu xin ta tha cho ngươi một mạng sao? Chỉ cần ngươi đồng ý với điều kiện của ta, cùng về Ngự Thú Tông trông cửa một trăm năm thì bổn tông chủ sẽ không giết ngươi nữa, ngươi thấy sao?"
Con trâu đen nghe Tô Tử Mạch nói xong, hai con ngươi đen láy chuyển động một hồi, dường như nó đang thật sự cân nhắc điều kiện nàng đưa ra.
Một lúc sau, con trâu đen mới gật gật đầu, tỏ ý chấp thuận yêu cầu của Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch thấy thế thì mỉm cười vui vẻ: "Tốt, vậy chúng ta giao kèo với nhau như vậy, giờ thì đi thôi."
Nói xong Tô Tử Mạch kéo theo Tiểu Mục rời đi trước, Mạnh Lương thấy thế cũng vội vàng chạy theo, con trâu đen thì lững thững đi đằng sau cùng, nhóm người bọn nàng cứ thế mà ra khỏi pháp trận.
Lúc này Mạnh Lương có hơi lo lắng nói: "Tông chủ đại nhân, chúng ta có cần ký kế ước gì gì đó với con trâu đen kia không, phòng trừ nó đổi ý?"
Tô Tử Mạch đang định lên tiếng thì Tiểu Mục đã giành phần nói: "Linh thú bọn tôi không xảo quyệt giống loài người như ngươi đâu, chỉ cần là chuyện chúng tôi đồng ý thì chắc chắn sẽ không lật lọng."
Tiểu Mục nói xong, Tô Tử Mạch cũng mỉm cười nói tiếp: "Mạnh Lương, Tiểu Mục nói không sai, mặc dù bình thường linh thú có thái độ không tốt với loài người nhưng chúng không gian xảo bằng loài người đâu, nếu trâu đen đã đồng ý thì nó nhất định sẽ không đổi ý, cho dù nó có như thế thật đi nữa thì tới lúc đó đích thân bổn tông chủ sẽ giết nó sau."
Nghe Tô Tử Mạch nói vậy, Mạnh Lương mới yên tâm một chút, sau đó mấy người bọn họ bước vào pháp trận, cảnh tượng trước mặt biến hóa, nhóm người Tô Tử Mạch lại một lần nữa trở về hậu viện của Thiên Long Tự.
"Trở về rồi, bọn họ trở về thật rồi."
"Không xong rồi, con linh thú hung tợn kia ở ngay đằng sau bọn họ, mọi người cẩn thận."
Nhóm người Tô Tử Mạch vừa đi ra đã nhìn thấy xung quanh tụ tập rất nhiều người, bọn họ chính là những đồ đệ của các môn phái đã tháo chạy ra khỏi bí cảnh trước.
Lúc đầu bọn họ nhìn thấy Tô Tử Mạch và Mạnh Lương xuất hiện thì đều tỏ ra rất ngạc nhiên, nhưng đến khi thấy con trâu đen đằng sau thì từng người bọn họ lại giống như gặp phải kẻ thù, đều đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Lúc trước khi còn trong bí cảnh, rất nhiều người thuộc các môn phái đã bởi con trâu đen này, giờ nhìn thấy nó, mọi người vừa sợ vừa căm tức.
Tô Tử Mạch thấy vậy thì lớn giọng hô to: "Mọi người không cần hoảng sợ như vậy, con linh thú này đã bị bổn tông chủ hàng phục, giờ nó đã trở thành linh thú trấn sơn của Ngự Thú Tông bọn ta, sẽ không làm hại tới mọi người nữa đâu."
Nghe nàng nói vậy mọi người mới trấn tĩnh trở lại, lúc sau con trâu đen này xuất hiện, quả thật là rất ngoan ngoãn ở đằng sau Tô Tử Mạch, cũng không còn bạo tàn như lúc trước, thế nên mọi người lại càng có lòng tin vào những gì Tô Tử Mạch vừa nói hơn.
"Ồ, lúc trước pho tượng kia còn nằm trên sừng con trâu đen này, sao giờ lại không thấy đâu nữa?"
Lúc này đột nhiên lại có người để ý thấy pho tượng treo trên sừng trâu đã biến mất, chẳng phải mục đích lúc trước bọn họ vào trong bí cảnh đều là vì pho tượng này sao?
Vậy mà giờ lại không thấy pho tượng ấy đâu nữa, chẳng lẽ chính là Tô Tử Mạch đã lấy nó đi rồi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.