Tô Tử Mạch thấy người áo đen bị mình dọa bỏ chạy cũng thở phào một hơi, mà Tiên Đế vừa triệu hồi ra phút chốc cũng biến mất không thắm tăm hơi.
"Phù, nguy hiểm thật, may mà dọa hắn bỏ chạy rồi."
Thấy người áo đen bỗng chốc không thấy nữa, Tô Tử Mạch không khỏi vỗ ngực tự nhủ, nếu vừa rồi người áo đen đó không màng mọi thứ tiếp tục ra tay, vậy nàng sẽ không thể nào thoát thân được thật.
Nhưng bây giờ người áo đen đó đã bị nàng dọa bỏ chạy, nàng cũng đã lấy được bách sinh thảo, xem ra đến lúc quay về tìm Cửu Vương gia rồi.
Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch vội vàng quay người chuẩn bị rời khỏi sa mạc chết chóc, trên đường trở về lần này lại không gặp nguy hiểm gì, Tô Tử Mạch cũng không gặp người áo đen đó nữa, mấy ngày sau cuối cũng nàng cũng thuận lợi ra khỏi sa mạc.
Sau khi ra khỏi sa mạc, Tô Tử Mạch về thẳng khách điếm trong Hoàng Sa thành, vừa bước vào cửa khách điếm Tô Tử Mạch đã nhìn thấy Cửu Vương gia.
"Tô cô nương, cuối cùng ngươi cũng về rồi, mấy ngày nay ngày nào bổn vương cũng đang đợi ngươi, nếu ngươi không quay về nữa bổn vương đã về gọi quân cứu viện thật rồi."
Thấy Tô Tử Mạch bình yên vô sự xuất hiện trước mặt mình, Cửu Vương gia vô cùng phấn khích xúc động, tâm trạng vui sướng này hoàn toàn xuất phát từ tận đáy lòng, không hề giả tạo chút nào.
Tô Tử Mạch thấy vậy trong lòng cũng hơi cảm động, đang định nói cảm ơn Cửu Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869747/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.