Nghe Tô Tử Mạch nói vậy, Cửu Vương gia lúc này mới yên tâm hơn, đồng thời Cửu Vương gia lại thở dài nói: "Hừm, lần này bổn vương đưa toàn những người tinh nhuệ trong phủ ra ngoài, không ngờ bây giờ lại chỉ còn có một người sống sót, xem ra lần này không thể nào hoàn thành nhiệm vụ hoàng đế bệ hạ giao cho rồi."
Vẻ mặt Cửu Vương gia chán nản buồn phiền, nhưng chuyện này cũng không thể trách hắn ta được, bây giờ chỉ còn lại hai người hắn ta và Tô Tử Mạch còn sức chiến đấu, tuy vẫn còn một người may mắn sống sót, nhưng trông tên đó có vẻ cũng không thể tiếp tục chiến đấu được nữa, thậm chí còn gây phiền phức thêm.
Tô Tử Mạch nghe Cửu Vương gia nói xong, nàng cũng có thể hiểu được suy nghĩ của hắn ta, chỉ là bây giờ việc tìm thảo dược trên sa mạc này mới là việc quan trọng nhất đối với nàng, cho dù Cửu Vương gia từ bỏ, nàng cũng phải tiếp tục kiên trì.
Nghĩ đến đây, Tô Tử Mạch nói: "Cửu Vương gia, ta thấy đợi đến ngày mai sau khi trời sáng ngươi đưa hắn rời khỏi sa mạc chết chóc này đi, chúng ta bây giờ vẫn chưa đi vào sâu lắm, ngươi đưa hắn đi có lẽ có thể an toàn rời khỏi đây, một mình ta tiếp tục vào sâu trong sa mạc đi tìm thảo dược."
"Tô cô nương, như vậy cũng không hay lắm, một mình ngươi đi thật sự rất nguy hiểm, môi trường xung quanh của sa mạc chết chóc này khắc nghiệt thế nào ngươi cũng thấy rồi, hơn nữa bây giờ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869738/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.