Sau khi Phó tiên sinh tuyên bố trận đấu chính thức bắt đầu, những gia trưởng và học sinh khác không hề hành động mà thay vào đó họ nghiêm chỉnh đứng nhìn về Dạ Ly Thần, có Dạ Ly Thần ở đây bọn họ không dám tranh lên võ đài trước mặt hắn.
Dạ Ly Thần cười khẩy rồi mỉm cười với Tô Tử Mạch và Bảo Bảo: “Đi thôi, lát nữa sau khi lên đài chúng ta phải phát huy thật tốt, lúc ra tay phải khống chế sức lực, đừng lập tức đánh bọn họ rớt đài, như vậy chẳng có ý nghĩa gì cả.”
“Phụ thân, người yên tâm, lần này con nhất định sẽ có chừng mực, khó khăn lắm chúng ta mới có cơ hội kề vai chiến đấu, nhất định phải chơi thêm một lát mới được.”
Nhìn thấy Dạ Ly Thần và Bảo Bảo kẻ tung người hứng, Tô Tử Mạch không nhịn được mỉm cười, mặc dù trong lòng nàng vẫn còn oán hận Dạ Ly Thần nhưng hình ảnh phụ tử hòa hợp như vậy hình như cũng chẳng có gì không tốt.
Dưới ánh mắt của mọi người, Dạ Ly Thần và Tô Tử Mạch một người bên trái một người bên phải nắm tay Bảo Bảo bước lên võ đài. Những người khác thấy vậy cũng đi theo chẳng mấy chốc võ đài đã chật cứng người.
Tuy nhiên sau khi mọi người đều lên đài thì xuất hiện một tình huống khó xử, mấy gia trưởng này hết nhìn người này rồi lại nhìn người kia rồi nhanh chóng lao vào đánh nhau thành một đám hỗn loạn, trông rất náo nhiệt.
Tuy nhiên hoàn toàn không có ai dám ra tay với ba người nhà Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869729/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.