Chỉ chốc lát sau Dạ Ly Thần rốt cuộc tỉnh táo trở lại, trên mặt cũng hiện lên một nụ cười không che giấu được, đây chính là lần đầu tiên Bảo Bảo gọi hắn là phụ thân.
Chỉ thấy Dạ Ly Thần đưa tay ra trực tiếp bế Bảo Bảo lên, đồng thời nhìn về phía Bảo Bảo mặt đầy xin lỗi nói: "Thật xin lỗi Bảo Bảo, là phụ thân không tốt không thể tới sớm một chút, con đừng trách phụ thân nhé."
Bảo Bảo nghe thấy Dạ Ly Thần nói vậy, đôi mắt đỏ lên nói: "Phụ thân, Bảo Bảo không trách người, Bảo Bảo biết người nhất định là có nỗi khổ tâm."
Tô Tử Mạch ở bên cạnh nghe thấy Bảo Bảo nói không khỏi nở một nụ cười gượng gạo, không ngờ rằng Dạ Ly Thần còn chưa mở miệng giải thích, Bảo Bảo cũng đã tự mình tìm lý do cho Dạ Ly Thần trước rồi.
Trong lúc tình cảnh cha con nhận nhau rất là cảm động lòng người này, Tam Vương gia lại coi thường nói: "Hừ hai người các ngươi bớt ở đây lừa tình, trong chúng ta có ai không phải là phụ thân, ngươi tới chậm hại chúng ta ở đây chờ lâu như vậy, việc này phải trách ngươi."
Tam Vương gia vừa mở miệng những người khác cũng đều phụ họa theo, Tô Tử Mạch thấy vậy nhất thời căm giận không thôi. Những người này mặc dù ở đây chờ một khoảng thời gian rồi, nhưng Phó tiên sinh của Bích Ba Viên cũng còn chưa xuất hiện, huống chi vừa rồi những người này đều tụ tập một chỗ trò chuyện rất hăng say, không giống như là dáng vẻ chờ đến không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869721/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.