Những con bạch tuộc nhỏ còn lại cũng không được thảnh thơi, không ngừng phun nước ngăn Tô Tử Mạch lại, không cho Tô Tử Mạch có cơ hội cứu Bảo Bảo.
"Mẫu thân người mau cứu Bảo Bảo đi."
Dưới sự tấn công không ngừng của con bạch tuộc to lớn này, Bảo Bảo cũng bắt đầu trở nên luống cuống tay chân, mặc dù Bảo Bảo từ nhỏ đã bày ra thiên phú đáng kinh ngạc, nhưng suy cho cùng nó cũng chỉ là một đứa bé.
Vừa rồi lúc trêu đùa con bạch tuộc lớn, Bảo Bảo chỉ nổi hứng chơi đùa hoàn toàn không biết sợ, đúng là kiểu tuổi trẻ chưa trải sự đời.
Bây giờ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm Bảo Bảo mới bắt đầu lo sợ, Tô Tử Mạch thấy thế vô cùng lo lắng, nhưng trong chốc lát không thể nào phá bỏ sự ngăn cản của những con bạch tuộc nhỏ này.
Thấy tình hình của Bảo Bảo ngày càng nguy hiểm, lúc này bên cạnh bỗng nhiên có một chuyến thuyền nhỏ lao nhanh tới, chiếc thuyền nhỏ còn chưa đến gần thì trên thuyền đã có một bóng người bay vút lên xông về phía Bảo Bảo.
"Chỉ là ma thú cỏn con mà cũng dám làm mưa làm gió, hôm nay bổn công tử sẽ thay trời hành đạo tiêu diệt các ngươi."
Sau khi bóng người đó áp sát lại, hắn ta giận dữ gầm lên trên không trung, sau đó nhấc trường kiếm dài ba thước trong tay đâm về phía con bạch tuộc to lớn, chỗ bị trường kiếm đâm trúng lại bùng ra tia sáng màu xanh vô cùng rực rỡ chói mắt.
Từ tia sáng linh lực có thể thấy người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869688/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.