Các ngươi cũng thật càn rỡ, dám giả vờ câm điếc trước mặt bổn hoàng tử, bây giờ bổn hoàng tử nói cho các ngươi biết, ta chính là đại hoàng tử của Thủy Vân quốc Thượng Quan Thiên”
Khi Thượng Quan Thiên thấy Tô Tử Mạch và Phượng Dao ngó lơ không đếm xỉa gì đến hắn thì rốt cuộc cũng không nhịn nổi bắt đầu nói ra thân phận và gia thế của mình.
Thượng Quan Thiên nói xong thì lộ ra vẻ mặt đắc ý nhìn chằm chằm Tô Tử Mạch và Phượng Dao, hắn nghĩ sau khi biết được thân phận thật sự của hắn thì hai người phụ nữ này chắc chắn sẽ ngoan ngoãn cầu xin tha thứ.
Nhưng điều hắn không ngờ đến chính là Tô Tử Mạch và Phượng Dao vẫn không chút dao động, Tô Tử Mạch lại càng lắc đầu không ngừng nói: “Ài, thì ra ngươi chính là đại hoàng tử của Thủy Vân Quốc à, thân là hoàng tử mà lại đi tranh giành phòng với bá tánh thường dân như bọn ta, da mặt ngươi cũng dày thật đấy”
Thượng Quan Thiên vừa nàng nói vậy thì tức giận đến sắc mặt đỏ bừng nói: “Ngươi nói bậy, căn phòng này vẫn luôn thuộc về bổn hoàng tử, bất cứ khi nào bổn hoàng tử đến đây thì đều sẽ dùng bữa ở phòng này, rõ ràng là các ngươi đoạt phòng của bổn hoàng tử.”
“Ngươi nói như vậy là không đúng rồi, căn phòng này là do chưởng quầy dẫn chúng ta vào, trước đó chưởng quầy cũng chưa từng nói đây là phòng riêng của ngươi, ngươi đừng có mà giảo biện”
Tiếng cãi nhau trong phòng rất nhanh đã thu hút sự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869657/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.