Tô Tử Mạch không muốn thân phận của mình bị bại lộ, cho nên nàng lập tức vứt bỏ mối quan hệ giữa mình và Dạ Ly Thần.
Cơ mà dường như Đại Tế Tư đã tìm được cứu tinh, ông ta khẩn cầu van xin Tô Tử Mạch: “Thần nữ điện hạ, ta cầu xin ngài lần này bất luận thế nào cũng phải ra tay giúp đỡ tộc A Mạt của chúng ta với! Nếu như thần tôn đại nhân biết được Bán Chi Liên mà chúng ta đã đáp ứng của ngài ấy không thể gửi đến kịp thời thì nhất định ngài ấy sẽ giận dữ trừng phạt chúng ta mất, tộc A Mạt của chúng ta không gánh nổi cơn giận của thần tôn đại nhân đâu!”
Nhìn bộ dạng sợ sệt căng thẳng của Đại Tế Tư, Tô Tử Mạch bèn nhớ lại dáng vẻ của Dạ Ly Thần, hắn thực sự đáng sợ như lời bọn họ nói sao? Sao đến một chút nàng cũng không cảm thấy thế nhỉ?
Tô Tử Mạch không hề biết Dạ Ly Thần khi ở trước mặt mình và khi hắn đứng trước mặt người khác là hai con người hoàn toàn khác nhau, có điều trông thấy Đại Tế Tư khẩn cầu thiết tha như vậy, nàng lại hơi mềm lòng.
Vẫn thường nghe câu tiễn Phật thì tiễn về Tây phương, làm người tốt thì phải làm cho chót, nàng cũng đã từng giúp tộc A Mạt hai lần rồi, giờ thêm lần nữa cũng được chứ sao.
Nghĩ như thế, Tô Tử Mạch lập tức đáp lời: “Đại Tế Tư, ông yên tâm, cứ tin tưởng giao cho ta việc này, nhất định ta sẽ không phụ lòng ông, Dạ Ly Thần trước giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869644/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.