Hơn nữa những tấm vải này vẫn có thể tái chế được, sau khi được giặt sạch và phơi khô thì chúng sẽ được lấy ra sử dụng vào tháng sau.
Đối với Phượng Dao thì những chuyện này đã sớm thành thói quen rồi, thế nhưng đối với Tô Tử Mạch thì rất khó để tiếp nhận thói quen này, nó không những bất tiện mà còn rất mất vệ sinh.
Nghĩ đến đây, tâm tư của Tô Tử Mạch lay chuyển, trực tiếp lấy từ trong Thương Hải Châu ra một cái băng vệ sinh nhét vào trong tay Phượng Dao.
“Phượng Dao tỷ tỷ, tỷ hãy dừng thử cái này đi, có lẽ cái này dùng tốt hơn tấm vải của tỷ một chút đấy.”
Phượng Dao thấy thế không khỏi tò mò với đồ vật mà Tô Tử Mạch đã nhét vào tay mình, quả thực đây là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Tử Mạch muội muội, cái này là cài gì vậy? Sử dụng như thế nào?”
Đối với câu hỏi của Phượng Dao, Tô Tử Mạch rất kiên nhẫn bắt đầu giới thiệu cho Phượng Dao, dưới sự hướng dẫn của Tô Tử Mạch, cuối cùng thì Phượng Dao cũng sử dụng cái băng vệ sinh này.
Từ nhà vệ sinh đi ra, cả người Phượng Dao đều vô cùng ngạc nhiên, thậm chí còn chạy nhảy không ngừng trước mặt của Tô Tử Mạch.
“Tử Mạch muội muội, cái đồ vật băng vệ sinh này của muội thực sự rất thần kỳ, sau một lúc vận động kịch liệt như vậy mà phía dưới không hề bị tràn ra ngoài, cái này còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần cái tấm vải của tỷ đấy.”
Tô Tử Mạch thấy dáng vẻ kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869628/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.