Lúc này Đào Vận cười nham hiểm đáp: "Đường chủ đại nhân, ta lại có một cách, chỗ ba vị trưởng lão chết ở rất gần Tô Tử Mạch, chúng ta dứt khoát trực tiếp đổ tội này lên người Tô Tử Mạch, nói Tô Tử Mạch đã giết ba vị trưởng lão, sau đó chúng ta có thể danh chính ngôn thuận giết Tô Tử Mạch trả thù cho ba vị trưởng lão rồi."
Đường chủ Thần Nông Đường nghe xong gật đầu đáp: "Ý kiến này rất hay, lúc ba vị trưởng lão chết quả thật ở gần Tô Tử Mạch nhất, đệ tử Thần Nông Đường chúng ta chắc chắn không thể giết ba vị trưởng lão được, đương nhiên Tô Tử Mạch có hiềm nghi lớn nhất."
Sau khi bàn bạc xong, đường chủ Thần Nông Đường dẫn theo một đám người khí thế bừng bừng đến tìm Tô Tử Mạch chuẩn bị hỏi tội.
Dược Chân Nhân thấy vẻ mặt đường chủ Thần Nông Đường không có ý tốt, ông không nhịn được hỏi: "Đường chủ Thần Nông Đường, ông đang làm gì vậy? Cái chết của ba vị trưởng lão đã điều tra rõ ràng chưa?"
"Hừ, Dược Chân Nhân, chuyện này phải hỏi đệ tử Tô Tử Mạch của ông chứ?"
"Ồ, đường chủ Thần Nông Đường, ông nói vậy là có ý gì, lẽ nào ông nghi ngờ Tô Tử Mạch giết ba vị trưởng lão sao?"
Sắc mặt Dược Chân Nhân lúc này cũng trở nên khó coi, Tô Tử Mạch càng không nhịn được lộ ra vẻ cười trừ.
Đường chủ Thần Nông Đường này cũng nham hiểm quá rồi, sai ba vị trưởng lão ám sát mình không được, bây giờ lại còn muốn vu oan mình là hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869619/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.