Nghe thấy lời này Bạch Lạc và Tô Tử Mạch không khỏi nhìn nhau, vừa rồi mới gọi Dược Chân Nhân đi bây giờ lại đến gọi mình, như vậy là có ý gì?
Tuy Tô Tử Mạch thấy khó hiểu nhưng vẫn đi theo đệ tử Thần Nông Đường này, chẳng bao lâu Tô Tử Mạch đã được đưa đến một căn phòng.
"Tô Tử Mạch ngươi mau đến đây ngồi đi."
Vừa bước vào căn phòng Tô Tử Mạch đã thấy đường chủ Thần Nông Đường mặt mày niềm nở, đường chủ Thần Nông Đường tự tay rót chén trà cho Tô Tử Mạch, như thế lại khiến Tô Tử Mạch càng cảnh giác hơn.
Trước đây đường chủ Thần Nông Đường cũng không có thái độ vui vẻ như vậy, bây giờ bỗng nhiên lại thay đổi chóng mặt như thế, người ta nói khi không lại đối xử tốt với mình như vậy chắc chắn có việc cần nhờ vả, vẫn nên cẩn thận hơn mới được.
Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch giả vờ khách sáo nói: "Đường chủ đại nhân khách sáo quá, không biết ngài tìm ta có chuyện gì không?"
Lúc nói chuyện Tô Tử Mạch vẫn không quên quan sát xung quanh một lượt, nhưng trong căn phòng này ngoại trừ nàng ra thì chẳng còn ai nữa, cũng không thấy bóng dáng của Dược Chân Nhân.
Lúc này đường chủ Thần Nông Đường vui vẻ đáp: "Tô Tử Mạch à, hôm nay ngươi thể hiện trong trận đấu thật sự khiến người ta phải mở mang tầm mắt đó, tuổi tác của ngươi có lẽ còn nhỏ hơn cả Đào Vận nhỉ, vậy mà lại có thể thành công luyện ra đan dược siêu cấp bát phẩm, còn luyện được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869617/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.