Liễu Như Băng không trốn tránh được, chỉ có thể gật đầu một cách cứng ngắc.
Tô Tử Mạch thấy vậy cười nói: “Người làm cháu gái như ngươi mà gặp bề trên cũng không biết chào hỏi, như vậy là rất không lễ phép đâu nhé.”
Tô Tử Mạch cố ý nâng cao giọng, khiến cho học trò trong phòng đều quay lại nhìn về phía này.
Trong những người này có mấy người cũng tham gia khảo hạch vào hôm qua, cho nên đối với những việc xảy ra vào ngày hôm qua bọn họ đều biết rõ.
Căn cứ vào lời đánh cược hôm trước thì Liễu Như Băng phải gọi Tô Tử Mạch là cô nãi nãi mới đúng, nếu Liễu Như Băng có ý định nuốt lời thì sẽ bị mọi người khinh thường.
Bản thân Liễu Như Băng cũng hiểu rõ vấn đề này, cho nên dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người nàng ta cũng miễn cưỡng nói một tiếng: “Xin chào cô nãi nãi.”
Lúc này, Tô Tử Mạch mới hài lòng cười nói: “Ừ, cháu gái lúc này mới ngoan này.”
“Xem ra mọi người đều đã đến đông đủ rồi, mau trở về vị trí của mình đi.”
Lúc này, giọng nói của Mạnh trưởng lão đột ngột vang lên, Tô Tử Mạch nhìn theo Mạnh trưởng lão đang đi thẳng một mạch lên bục giảng.
Tô Tử Mạch và Bạch Lạc cũng ngồi xuống chỗ của mình, Mạnh trưởng lão liếc mắt nhìn một vòng quanh lớp học, đặc biệt khi nhìn về phía Tô Tử Mạch thì nụ cười càng thêm dịu dàng.
Sau đó ông ta mới mở miệng: “Những người đang ngồi ở điện Thần Dược đây đều là những đệ tử có thiên phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869596/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.