Chương trước
Chương sau
Nghĩ tới những điều này sắc mặt Tô Tử Mạch cũng trở nên ngưng trọng, trong đầu lại đang nhanh chóng suy nghĩ biện pháp phá vỡ tình thế.
Biện pháp tốt nhất chính là đá Hoa Oánh Oánh đi để tự luyện dược một mình, nhưng điều này rõ ràng không phù hợp quy tắc so tài lần này, Mạnh trưởng lão chắc chắn sẽ không đồng ý.
Trong lúc khó xử Tô Tử Mạch bỗng chợt nghĩ ra, lát nữa lúc luyện dược mình hoàn toàn có thể chia phía trong lò luyện dược thành hai khu vực, tự mình tiến hành luyện dược ở một khu vực, một khu vực khác tùy tiện Hoa Oánh Oánh làm gì đều được.
Sau khi đã quyết định, Tô Tử Mạch khẽ mỉm cười một cách bí hiểm với Hoa Oánh Oánh.
"Hoa sư tỷ, lát nữa ta chuẩn bị luyện chế tụ linh đan cao cấp, hy vọng Hoa sư tỷ có thể phối hợp thật tốt."
"Đương nhiên rồi Tô sư muội, ngươi cứ yên tâm, ta nhất định sẽ phối hợp với ngươi thật tốt."
Từ đầu đến cuối trên miệng Hoa Oánh Oánh luôn nở nụ cười, giọng điệu lại có vẻ rất quái dị, rõ ràng chưa chắc trong lòng nghĩ như vậy.
Tô Tử Mạch làm ra vẻ như không phát hiện, sau khi Mạnh trưởng lão tuyên bố bắt đầu cuộc so tài, Mộ Dung Cửu Thanh đã rất nhanh chóng bỏ dược liệu trước mặt vào trong lò luyện dược theo thứ tự.
Cùng lúc đó Tô Tử Mạch sử dụng linh lực chia tách không gian trong lò luyện dược thành hai phần, mà Hoa Oánh Oánh đối với việc này lại không hề phát hiện.
"Hoa sư tỷ, ta luyện hóa những dược liệu này trước, lát nữa ngươi phụ trách tiến hành dung hợp dược sau luyện hóa, ngươi thấy thế nào?"
Nghe thấy Tô Tử Mạch nói vậy Hoa Oánh Oánh không khỏi sửng sốt, phải biết khi luyện dược thì dung hợp được mới là bước then chốt nhất.
Tô Tử Mạch lại giao bước trọng yếu nhất này cho nàng ta xử lý, chẳng lẽ Tô Tử Mạch không hề có một chút nghi ngờ nào với mình sao.
Mặc dù Hoa Oánh Oánh không hiểu rõ nguyên nhân Tô Tử Mạch làm như vậy, nhưng vẫn gật đầu nói: "Không thành vấn đề, vậy thì phiền Tô sư muội ngươi luyện hóa trước."
Tô Tử Mạch gật đầu một cái sau đó bắt đầu luyện hóa dược liệu, sau khi lên cấp linh sư linh lực của Tô Tử Mạch cũng tăng lên không ít, đối với nàng mà nói luyện hóa những dược liệu này vẫn rất nhẹ nhàng.
Không lâu sau Tô Tử Mạch đã luyện chế xong hết toàn bộ dược liệu, đồng thời cười nói với Hoa Oánh Oánh: "Hoa sư tỷ, bây giờ đến lượt ngươi."
Hoa Oánh Oánh nghe vậy vội vàng đưa linh lực vào trong lò luyện dược, rất nhanh nàng ta đã nhận ra tinh hoa của các loại dược liệu sau khi được luyện hóa đang trôi nổi trong lò luyện dược.
Thế nhưng Hoa Oánh Oánh đột nhiên cảm thấy có vài chỗ không đúng lắm, vừa rồi dược liệu mà Tô Tử Mạch bỏ vào rõ ràng có không ít, nhưng bây giờ dược dịch luyện chế được cũng chỉ có một chút như vậy.
"Tô sư muội, sao dược dịch này chỉ có một ít như vậy? Vừa rồi ngươi bỏ vào cũng không ít dược liệu mà."
Tô Tử Mạch khẽ cười nói: "Hoa sư tỷ, vừa rồi ta đã dốc sức luyện hóa những dược liệu kia một lần lại một lần, bây giờ những thứ này cũng đều là tinh hoa đích thực của những dược liệu kia, số lượng đương nhiên ít đi."
Lời giải thích này của Tô Tử Mạch dường như cũng rất có lý, Hoa Oánh Oánh cũng không nghi ngờ nữa, bắt đầu làm bộ làm tịch dung hợp những dược dịch kia.
Mà lúc này Tô Tử Mạch cũng không nhàn rỗi, ở một bên khác của lò luyện dược cũng có dược dịch trôi nổi, những thứ này mới là phần tinh hoa Tô Tử Mạch chuẩn bị tiến hành dung hợp.
Lúc này những người khác luyện dược cũng cũng đến khâu cuối cùng, thậm chí bắt đầu có mùi hương của đan dược thoang thoảng bay ra, rõ ràng đã có người luyện chế ra đan dược thành công.
Lúc này vẻ mặt Liễu Như Băng đầy hào hứng, lần này nàng ta luyện chế chính là tụ linh đan trung cấp cửu phẩm, đây cũng là đan dược cấp bậc cao nhất mà nàng ta có thể luyện chế ra bây giờ.
Quá trình luyện đan lần này cũng thuận lợi hơn Liễu Như Băng tưởng tượng, đối với Liễu Như Băng mà nói đây quả thực là phát huy vượt trình độ.
Khi đan dược sắp thành hình ra lò, Liễu Như Băng theo bản năng nhìn sang phía Hoa Oánh Oánh.
Lúc này Hoa Oánh Oánh cũng nhìn về phía Liễu Như Băng, khóe miệng còn khẽ nở một nụ cười, như thể đang bảo Liễu Như Băng yên tâm.
Liễu Như Băng thấy vậy trong lòng lập tức có cơ sở, nỗi nhục trước đó mình gặp phải rất nhanh sẽ có thể trả lại toàn bộ cho Tô Tử Mạch.
"Ôi chao thật xin lỗi Tô sư muội, ta sơ xuất rồi."
Lúc này Hoa Oánh Oánh đột nhiên thét chói tai một tiếng, đồng thời không ngừng nói xin lỗi với Tô Tử Mạch.
Nhìn vẻ mặt nàng ta đầy thành khẩn, Tô Tử Mạch suýt nữa không nhịn được bật cười, Hoa Oánh Oánh này không nên tới điện dược thần học luyện dược mà nên trực tiếp đi làm diễn viên đi.
Vừa rồi Hoa Oánh Oánh cố ý khuấy loạn dược dịch trong lò luyện dược với nhau, như vậy lần luyện dược thứ nhất này đương nhiên thất bại.
Cho dù Tô Tử Mạch muốn bắt đầu lại cũng không còn kịp nữa, những người khác cũng đều đã lần lượt bắt đầu thu đan.
Bên ngoài sân, người xem thấy cảnh tượng này đều không khỏi thấy bất bình thay cho Tô Tử Mạch.
"Hoa Oánh Oánh kia chắc chắn là cố ý, ai cũng biết nàng ta thân thiết với Liễu Như Băng, vừa rồi Tô sư tỷ lại đánh cược với Liễu Như Băng, đây rõ ràng chính là đang ăn gian."
"Ôi, cho dù chúng ta biết cũng không có chứng cứ, sơ xuất cũng là chuyện thường xảy ra khi luyện dược, chỉ có thể xem như Tô sư tỷ xui xẻo."
Lúc mọi người ở đây đều cảm thấy đáng tiếc thay cho Tô Tử Mạch, nàng lại cười nói với Hoa Oánh Oánh: "Sao Hoa sư tỷ lại nói vậy, lần này ta có thể luyện dược thành công không thể không có công của ngươi."
Hoa Oánh Oánh nghe nói như vậy bỗng chốc hoang mang, lần luyện dược này rõ ràng đã bị nàng ta làm lộn xộn mà thất bại, sao Tô Tử Mạch còn nói luyện dược thành công.
Chẳng lẽ người này bị cái gì kích thích, đầu óc hỏng mất sao.
Hoa Oánh Oánh đang mơ hồ, đột nhiên một mùi hương nồng nàn của đan dược chui vào mũi nàng ta.
Mùi hương đan dược này quả thực cách quá gần, Hoa Oánh Oánh theo bản năng nhìn sang lò luyện dược trước mặt, lúc này mới chắc chắn mùi hương mình ngửi được chính là tỏa ra từ lò luyện dược trước mặt.
"Không thể nào, tại sao có thể như vậy?"
Hoa Oánh Oánh không kìm được kinh ngạc hô thành tiếng lần nữa, vừa rồi rõ ràng mình đã phá hỏng những dược dịch kia, sao Tô Tử Mạch có thể luyện chế ra đan dược thành công chứ.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Hoa Oánh Oánh, Tô Tử Mạch vung tay, trong nháy mắt nắp lò bay lên, một luồng hơi màu trắng phóng lên cao mang theo mùi thơm nồng nàn.
Mấy viên đan dược tròn trịa cũng bay ra từ trong lò luyện dược, Tô Tử Mạch lại đưa tay ra lần nữa đón lấy mấy viên đan dược kia bỏ vào trong bình sứ đã sớm chuẩn bị xong.
Lúc này tầm mắt mọi người cũng đều nhìn về phía Tô Tử Mạch, mặc dù trong sân bốn tổ đều luyện chế thành công ra đan dược.
Nhưng động tĩnh bên Tô Tử Mạch lớn nhất, mùi hương của đan dược cũng nồng nhất, không cần nghĩ cũng biết chắc là Tô Tử Mạch luyện chế ra đan dược cấp bậc cao nhất.
"Tốt, xem ra các ngươi đều đã luyện chế thành công ra đan dược, tiếp theo hãy để lão phu xem thử các ngươi ai luyện chế ra đan dược chất lượng cao nhất."
Ngay lúc nói chuyện Mạnh trưởng lão đi thẳng về phía Tô Tử Mạch, vừa rồi trong nháy mắt đan dược ra lò ông ấy cũng đã nhìn ra Tô Tử Mạch luyện chế ra chính là tụ linh đan cao cấp.
Mặc dù tụ linh đan cao cấp này chỉ có tam phẩm nhưng cũng đã vô cùng hiếm có.
Lúc này Tô Tử Mạch cũng đưa đan dược đến tay Mạnh trưởng lão, ông ấy nhìn lướt qua không khỏi vuốt râu cười nói: "Tốt, vậy mà lại luyện chế được tụ linh đan cao cấp tam phẩm, không hổ là đệ tử lão phu coi trọng.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.