Dạ Ly Thần vừa nghe xong câu này bỗng nhiên thích thú, cười nhạt đáp: "Được thôi, nàng nói nghe xem thử muốn đánh cược thứ gì?"
Tô Tử Mạch thừa thắng xông lên: "Nếu ta có thể khiến hắn nhận tội, tờ giấy nợ trước đó sẽ hết hiệu lực, thấy sao hả?"
"Vậy không được! Nhưng mà nếu như nàng thật sự có thể khiến cho hắn nhận tội, vậy bản tôn có thể cân nhắc mà miễn giảm một chút."
Đối với lời đề nghị này của Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch hoàn toàn không hài lòng, nhưng mà nghĩ lại thì có thể miễn giảm một chút thì chung quy cũng tốt rồi.
Nghĩ như thế, Tô Tử Mạch cuối cùng gật đầu nói: "Được thôi, vậy nếu như hắn nhận tội thì một trăm năm thống nhất trước đó sẽ giảm xuống còn năm mươi năm, thấy sao hả?"
"Năm mươi năm quá nhiều! Mười năm!"
"Ba mươi năm!"
"Là mười năm! Nếu như nàng không thể chấp thuận thì bản tôn cũng không miễn cưỡng."
Dạ Ly Thần bày ra vẻ mặt ăn chắc Tô Tử Mạch rồi, Tô Tử Mạch có chút do dự, cắn răng nói: "Mười năm thì mười năm vậy!"
Tô Tử Mạch cũng coi như hiểu rõ tính cách của Dạ Ly Thần, tiếp tục kì kèo mặc cả với hắn thì chỉ e là cũng không có tác dụng gì, chi bằng dứt khoát một chút.
Hơn nữa chỉ cần lần này có thể thành công, như vậy thì về sau ắt sẽ còn có được cơ hội khác. Bất cứ lúc nào Dạ Ly Thần cần sự trợ giúp, lại lấy tờ giấy nợ đó ra mười lần là có thể hết hiệu lực rồi.
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869571/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.