Chương trước
Chương sau
Khi Tô Tử Mạch nhìn thấy nữ chưởng quầy lại là ác nhân tố cáo trước, nàng cười lạnh nói: “Hừ! Dục gia chi tội, hà hoạn vô từ! Những đồ vật không ra gì ở trong quán của các ngươi, bổn tiểu thư nhìn còn thấy chướng mắt đấy!”
Bị nữ chưởng quầy nói xấu như thế, nếu không phải vì tu vi bây giờ của Tô Tử Mạch không đủ mạnh thì đã ra tay với nữ chưởng quầy này từ lâu rồi.
Sau khi làm rõ ràng nguyên nhân sự việc, Nhạc công tử cười với Tô Tử Mạch: “Vị cô nương này, có thể cho ta xem đan dược trong tay nàng được không?”
Tô Tử Mạch nghe vậy thì sắc mặt không khỏi nghi ngờ, Nhạc công tử này và nữ chưởng quầy này rõ ràng là cùng một phe, nếu như mình đưa đan dược cho hắn chẳng phải là dùng bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại sao?
Nhìn thấy Tô Tử Mạch không chịu, nữ chưởng quầy không khỏi tức giận nói: “Nhạc công tử nhà bọn ta là thương nhân dược liệu lớn nhất Thiên Hỏa Quốc, việc cung cấp dược liệu của Thiên Hỏa Quốc hầu như đều là Nhạc công tử bọn ta xử lý, cho dù là đan dược thần cấp nào thì ngài ấy cũng đã thấy qua, đương kim hoàng tộc gặp công tử bọn ta cũng phải đối xử lễ phép, làm sao có thể ham muốn mấy viên đan dược cao cấp của ngươi?”
Nữ chưởng quầy khoe khoang Nhạc công tử này là độc nhất vô nhị ở trên trời dưới đất, nhưng sắc mặt của Tô Tử Mạch lại lộ ra vẻ nghi ngờ, không quá tin tưởng lời nói của nữ chưởng quầy.
Lúc này Nhạc công tử cười nói: “Vị cô nương này, chỉ là ta muốn xem đan dược này của nàng có phải là những viên đan dược bị mất trong quán của ta không, nàng yên tâm, khả năng phân biệt đan dược của ta rất mạnh, chỉ cần xác định đây không phải là đan dược bị mất của bọn ta, ta nhất định sẽ trả lại nguyên vật, nếu như ta có một chút giở trò nào thì ta sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành!”
Nhìn thấy diện mạo tuấn tú và lời nói thành khẩn của Nhạc công tử này, hắn ta còn nói ra lời thề độc như vậy, lúc này Tô Tử Mạch mới đưa đan dược trong tay cho Nhạc công tử.
Ai đã khiến Tô Tử Mạch trở thành một người nhìn mặt như vậy chứ, ngay cả Tô Tử Mạch cũng cảm thấy diện mạo của Nhạc công tử khá tuấn tú, nếu như trang điểm thì một nữ nhân bình thường cũng không đẹp bằng hắn ta.
Ngay khi Tô Tử Mạch đưa đan dược, chiếc vòng đeo trên tay của Tô Tử Mạch vô tình lộ ra ngoài.
Nhạc công tử nhìn thấy chiếc vòng trên cổ tay của Tô Tử Mạch thì sắc mặt thay đổi, hắn ta nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mạch, trong mắt lóe lên một tia khó hiểu mà không thể giải thích được.
Đương nhiên Tô Tử Mạch cũng nhận ra được điều này, trong lòng bắt đầu cảm thấy hối hận.
Nhạc công tử này thật sự không có lòng dạ hiểm độc, muốn nuốt đan dược của mình chứ?
Nếu thật sự như vậy, có nói gì mình cũng sẽ không bỏ qua, ngay khi trong lòng Tô Tử Mạch thầm hạ quyết tâm thì Nhạc công tử đã mở lọ và đổ ra một viên đan dược rồi nhìn nó.
Một lúc sau, Nhạc công tử cất đan dược đi, cười nói: “Vị tiểu thư này, thật sự xin lỗi, mặc dù đan dược này của nàng cũng giống như những viên đan dược bị mất trước đây ở quán của bọn ta, cũng đều là cửu phẩm tụ linh đan cao cấp, nhưng chất lượng mấy viên đan dược của nàng gần như hoàn hảo, tốt hơn chất lượng của những viên đan dược bị mất trước đây của bọn ta, vì vậy đây không phải là những viên đan dược mà bọn ta bị mất!”
Nhạc công tử vừa nói vừa trả lại đan dược cho Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch nghe thấy những lời này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, nữ chưởng quầy bên cạnh không khỏi xấu hổ, vừa rồi bản thân luôn miệng nói rằng Tô Tử Mạch đã ăn cắp đan dược trong quán.
Bây giờ Nhạc công tử cũng nói Tô Tử Mạch bị oan, cho dù nữ chưởng quầy này có nghi ngờ như thế nào thì cũng không dám không nghe lời của Nhạc công tử.
Chỉ thấy nữ chưởng quầy cúi đầu xin lỗi Tô Tử Mạch: “Xin lỗi! Vừa rồi là ta đã trách lầm tiểu thư, xin tiểu thư đừng trách móc!”
Tô Tử Mạch nhìn thấy thì sắc mặt vẫn lạnh lùng, nàng không chấp nhận lời xin lỗi của nữ chưởng quầy này.
Nhưng nhìn thấy thái độ của Nhạc công tử tốt như vậy, Tô Tử Mạch cũng muốn cho hắn ta một chút thể diện, nàng nhẹ nhàng gật đầu chấp nhận lời xin lỗi của nàng ta.
Mặc dù đã chứng minh bản thân trong sạch, nhưng sau sự việc này, Tô Tử Mạch cũng không có ý định bán đan dược nữa, nàng chuẩn bị quay người rời đi.
Lúc này, đột nhiên Nhạc công tử mở miệng nói: “Cô nương khoan đã! Vừa rồi không phải cô nương muốn bán đan dược sao? Hãy để đích thân ta tiếp đãi chuyện này là được rồi, đúng rồi, ta tên Nhạc Thăng, không biết cô nương tên gì?”
Tô Tử Mạch vốn dĩ định rời đi, nhưng nhìn thấy thái độ của Nhạc công tử tốt như vậy, nàng quay đầu lại nói: “Bổn tiểu thư tên Tô Tử Mạch!”
Nghe thấy Tô Tử Mạch trả lời họ tên của mình, Nhạc Thăng càng lộ ra vẻ vui mừng, đồng thời trong lòng khẳng định suy đoán của bản thân.
“Hóa ra là Tô Tử Mạch Tô tiểu thư, chắc đây là lần đầu tiên Tô tiểu thư đến Đan dược phòng Đại Phong của bọn ta, vừa rồi thuộc hạ của ta không hiểu chuyện nên đã trách nhầm Tô tiểu thư, để xin lỗi Tô tiểu thư, ta quyết định tặng miễn phí cho Tô tiểu thư mười viên cửu phẩm tụ linh đan trung cấp!”
Tô Tử Mạch nghe thấy những lời này thì không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, mặc dù cửu phẩm tụ linh đan trung cấp này không quý giá bằng cửu phẩm tụ linh đan cao cấp, nhưng đây chính là tặng miễn phí đấy.
Hơn nữa, tu vi bây giờ của Tô Tử Mạch vẫn là linh giả cấp thấp nhất, chờ đến sau khi Tô Tử Mạch thăng cấp đến linh sĩ, tụ linh đan trung cấp này mới có thể phát huy tác dụng.
Nghĩ đến đây, Tô Tử Mạch cũng không khách sáo, nàng lập tức gật đầu nói: “Được! Nhạc công tử đã nói như vậy, nếu ta từ chối thì bất kính rồi.”
Tô Tử Mạch vừa nói chuyện vừa hào phóng nhận lấy đan dược trong tay Nhạc Thăng, nếu đã chấp nhận sự xin lỗi của Nhạc Thăng rồi, vậy đương nhiên nàng vẫn muốn bán tụ linh đan cao cấp này cho Nhạc Thăng.
Trong lòng Tô Tử Mạch đã nghĩ rất kỹ, bản thân cũng sẽ không muốn nhận suông lợi ích của Nhạc, đây gọi là người khác tôn kính ta thì ta cũng tôn kính người khác.
Nếu Nhạc Thăng đã chủ động bồi thường trung phẩm tụ linh đan cho mình, đợi lát nữa sẽ bán tụ linh đan cao cấp này với giá rẻ hơn một chút, coi như là trả lại cho Nhạc Thăng.
“Tô tiểu thư, gần đây trong quán của bọn ta vừa mất trộm một lượng lớn cửu phẩm tụ linh đan cao cấp, đúng lúc nàng có thể bổ sung vào chỗ thiếu trong quán bọn ta, có thể nói là giúp bọn ta, vì vậy ta muốn thu mua những cửu phẩm tụ linh đan cao cấp này của Tô tiểu thư với giá một vạn lượng vàng!”
“Hả? Vạn lượng vàng sao?”
Khi Tô Tử Mạch nghe Nhạc Thăng báo giá thì nhất thời có chút bối rối, mặc dù những viên đan dược này đã vượt qua giá trị của thương phẩm bình thường.
Thế nhưng đối với người tu luyện mà nói, nó thật sự quý giá đến mức không thể dùng tiền để đánh giá, ít nhất cũng là đan dược từ siêu cấp khởi bước.
Mặc dù đan dược cao cấp quý giá, nhưng cũng có giá cả nhất định, dựa theo tình hình mà Tô Tử Mạch đã tìm hiểu trước đó, trên thị trường giá cả của một viên cửu phẩm tụ linh đan cao cấp khoảng năm trăm lượng vàng.
Bây giờ trong tay mình có tổng cộng mười viên, có thể bán ra với giá năm nghìn lượng vàng là chuyện bình thường, bây giờ Nhạc Thăng lại ra giá một vạn lượng, đây là giá quá cao!
Ngay cả nữ chưởng quầy bên cạnh cũng kinh ngạc, nàng ta hoàn toàn không hiểu tại sao Nhạc Thăng lại trả giá cao như vậy, đây không phải là đang cho tiền Tô Tử Mạch sao?
“Tô tiểu thư, nàng không cần cảm thấy ngượng ngùng, dẫu sao thì vừa rồi người của ta đã sai trước, hơn nữa có thể nói ta gặp Tô tiểu thư lần đầu đã cảm thấy thân, không biết vì sao ta luôn cảm thấy giống như đã từng quen biết với Tô tiểu thư vậy, xem ra ta và nàng có duyên rồi!”
Khi Nhạc Thăng nói chuyện, ánh mắt nhìn Tô Tử Mạch trở nên có chút ấm áp.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.