Trong lúc toàn thân Tô Tử Mạch đang sững sờ thì Dạ Ly Thần lại quay đầu rời đi, vẻ mặt không hề biến sắc, yên tâm lẩm bẩm một câu.
"May mà rượu này không có hại cho sức khỏe, nếu không thì chắc chắn bản tôn sẽ không để yên cho nàng."
"Ngài thực sự đã thử loại rượu này rồi?!" Tô Tử Mạch chẳng nói chẳng rằng trợn trừng mắt nhìn Dạ Ly Thần, suýt chút nữa là bắt đầu nôn: "Rốt cuộc là ngài quan tâm đến ta hay là ngài đang không tin tưởng ta?"
Dạ Ly Thần cảm nhận được hơi thở gần kề ngay tóc mai mới ngẩng đầu lên nhìn Tô Tử Mạch một cái.
"Chuyện đó còn cần phải hỏi ta sao?"
"Được được được, ta không hỏi cái gì nữa, sau này sẽ không hỏi nữa! Ta trả lại ngài miếng ngọc bội này, cho dù có nôn đến chết thì ta cũng sẽ không thèm!"
Tô Tử Mạch nói như sắp tháo miếng ngọc bội xuống.
Dạ Ly Thần đột nhiên thay đổi sắc mặt, hắn không hề do dự, bất ngờ đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch cảm thấy như cổ tay nàng sắp bị bóp nát vậy!
"Ngài làm gì đó? Mau buông tay!"
"Ai cho nàng tùy ý tháo miếng ngọc bội này xuống?" Dạ Ly Thần quát lên, lực tay đã giảm đi, nhưng vẫn nắm chặt không buông, không giống như là đau lòng vì Tô Tử Mạch mà giống như đau lòng vì miếng ngọc bội hơn.
Tô Tử Mạch cũng nhận ra miếng ngọc bội này không giống bình thường. Nàng hơi nghiêm mặt lại rồi trả lời Dạ Ly Thần một cách chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869558/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.