Lời của Tô Khang Thành cũng thật khéo léo, đổi lại là Bạch Lạc, chắc hắn ta đã bỏ cuộc chịu thua trước mấy lời nói vô căn cứ của đám tiểu bối kia rồi.
Nếu đúng là Bạch Lạc muốn hùa theo người khác làm điều xấu, vậy thì khác nào khẳng định những lời nói kia là thật?
Đương nhiên Bạch Lạc hiểu được ý tứ của Tô Khang Thành, nhưng mà con người hắn ta vốn ngang tàn bướng bỉnh, sao có thể vì chuyện này mà nhẫn nhịn lùi bước?
Lúc hắn ta định mở miệng nói thì Tô Tử Mạch đã cướp lời trước: "Ta sẽ ghi nhớ trong lòng ý tốt của Bạch công tử, nhưng mà vẫn mong công tử đừng xen vào chuyện này nữa!"
Bạch Lạc nghe thấy thế thì nôn nóng: "Nhưng như vậy nàng sẽ bị đuổi khỏi Tô gia mất!"
"Hừ! Chẳng qua chỉ là một Tô gia mà thôi, thực sự sẽ khiến bổn tiểu thư ta đây tiếc nuối vậy sao?"
Lúc này dường như trong lòng Tô Tử Mạch có một cơn giận không rõ lý do, vốn dĩ nàng cũng chẳng quyến luyến thứ gì ở Tô gia, nếu như nàng có phải rời khỏi nơi đó thật thì cũng coi như được giải thoát.
"Không được! Tô Tử Mạch không thể rời khỏi Tô gia!"
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên, một nam nhân râu ria xồm xoàm, dáng vẻ tiều tuỵ đi tới.
Tô Tử Mạch nhìn thấy nam nhân này thì ánh mắt lập tức ngời sáng, đây chính là Tam thúc của nàng, Tô Khang Minh.
Trong Tô gia, lão Đại là Tô Khang Thành, lão Nhị là phụ thân của Tô Tử Mạch, còn Tô Khang Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869536/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.