Sau khi bị Tô Tử Mạch ném xuống sông thì nàng ta đã vội vàng về nhà để thay quần áo. Nhưng vết thương trên mặt thì không thể khỏi nhanh như thế được.
Nửa bên mặt kia vẫn đang sưng vù lên, nhìn từ góc nghiêng thì có thể thấy được nàng ta đã bị đánh rụng mất mấy cái răng.
Thấy Tô Thải Vân tự mình xuất hiện ở đây thì mọi người ngậm miệng không nói thêm gì nữa. Nhưng ánh mắt bọn họ nhìn Tô Thải Vân lại giống như đang cười trên nỗi đau của người khác.
"Thải Vân! Có chuyện gì vậy? Làm sao cô lại để cho đứa vô dụng Tô Tử Mạch kia đánh ra nông nỗi này?"
Lúc này có một cô gái trẻ mặc trang phục màu trắng, khuôn mặt nghiêm nghị đi đến trước mặt Tô Thải Vân. Tô Thải Vân thấy cô gái này đến thì bắt đầu kể khổ.
"Đại tỷ, tỷ nhất định phải báo thù cho ta."
Thì ra cô gái này chính là Tô đại tiểu thư, Tô Vô Sương. Nhìn thấy vẻ ngoài thê thảm của Tô Thải Vân, Tô Vô Sương lạnh lùng quát: "Hừ! Nhìn lại muội xem, còn ra thể thống gì nữa? Theo như ta thấy thì không phải là Tô Tử Mạch trở nên lợi hại mà là muội không chú ý luyện tập cho đàng hoàng."
Nghe Tô Vô Sương nói vậy, những người xung quanh cũng rối rít hùa theo.
"Đại tỷ nói không sai, không phải Tô Tử Mạch trở nên lợi hại mà là Lục tiểu thư đây quá yếu ớt."
"Rất có lý, ở trong mắt chúng ta, Tô Tử Mạch vẫn chỉ là một đứa vô dụng."
Tô Thải Vân nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869533/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.