Tiểu Mục khoa trương hơn rất nhiều, nàng ta nhìn đám người kia bằng ánh mắt ngán ngẩm, sau đó còn nghịch ngợm lè lưỡi một cái.
Nếu mà so sánh thì Bạch Lạc lại thích dáng vẻ ung dung trầm ổn của Tô Tử Mạch hơn.
"Tô sư muội, từ nay về sau muội chính là người của điện Thần Dược." Bạch Lạc đưa cho Tô Tử Mạch một tấm lệnh bài, đồng thời nở nụ cười. Hắn ta nhìn Tô Tử Mạch cứ như là nàng đã trở thành người của mình rồi vậy.
Tô Tử Mạch vẫn còn có chỗ chưa hiểu.
Hình như nàng đã từng trêu chọc người này bao giờ đâu?
Nhưng bây giờ Tô Tử Mạch không có nhiều thời gian để suy nghĩ như vậy, dựa theo quy củ thì trước khi chính thức được vào điện Thần Dược học tập, nàng còn phải về nhà để xem còn có thứ gì cần thu xếp hay không, hơn nữa còn phải nói với thân nhân về chuyện này.
Nể mặt Bạch Lạc nên Lý đường chủ khách sáo cho nàng thời gian hai ngày.
Tô Tử Mạch đã âm thầm trở về nhà nhưng vẫn không ngờ được rằng tin tức nàng trở thành luyện dược sư đã được lan truyền nhanh chóng, khắp mọi nơi trên thành Tứ Tượng đều đang bàn tán về chuyện này. Người nhà họ Tô cũng biết, ai cũng không dám tin đó là sự thật.
Ngày hôm sau có người đến gõ cửa nhà nàng.
Uỳnh uỳnh uỳnh. Uỳnh uỳnh uỳnh.
Cánh cửa nhà bị gõ ầm lên.
Cách cả một gian nhà nhưng Tô Tử Mạch cũng có thể nhận ra được rằng người đến không có ý tốt.
Nàng đang ngồi trước gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869531/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.