Chương trước
Chương sau
"Kim Huyền, đừng nhiều lời." Bạch Lạc ngắt lời nói.
Tô Tử Mạch nghe vậy, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía bạch y công tử trước mặt. Dáng dấp coi như không tệ, trên người còn có một mùi thuốc nhàn nhạt. Hình như là công tử của quý gia chuyên luyện chế dược liệu. Ngay cả Tô Thủy Kỳ cũng phải e ngại ba phân người, chắc chắn không phải gia tộc nhỏ.
Chẳng qua là Tô Tử Mạch vẫn không liếc mắt nhìn nữa mà tiếp tục bước đi.
"Cô nương dừng bước."
"Còn có chuyện gì?"
Tô Tử Mạch quay đầu nhìn nam nhân quần áo trắng một cái, vẻ mặt lạnh nhạt.
Bạch Lạc lại lần nữa cười một tiếng, rút một tờ giấy từ trong tay áo ra, giao cho Tô Tử Mạch. Sau đó hướng về phía hướng về phía Tô Tử Mạch chắp tay một cái, cười nói một câu.
"Chúng ta chắc chắn sẽ còn gặp lại."
"..."
Tô Tử Mạch hoàn toàn cạn lời.
Tại sao bây giờ bất kể ai nhìn thấy mình đều nói chắc chắn sẽ gặp lại? Nàng đâu có nhiều hơi sức như vậy mà gặp lại?
Mặt Tô Tử Mạch đầy vẻ không tin mở tờ giấy bạch y công tử đưa ra, phát hiện trên này lại là thư giới thiệu. Hơn nữa còn là thư giới thiệu của điện Thần Dược lớn nhất Đế Đô.
Điện Thần Dược?
Đúng dịp sau khi nàng uống Bách Lan Hy Thảo, hiệu quả giải độc không tốt. Thật sự cần phải học chế thuốc như thế nào cái thì có thư giới thiệu làm học trò của điện Thần Dược. Thật là không tốn công sức đã đạt được thứ mình muốn.
Nhưng mà rốt cuộc bạch y công tử này là người nào của điện Thần Dược?
"Mẫu thân, mẫu thân, người đang suy nghĩ gì vậy? Nãy giờ không động đậy tí nào."
"Mẫu thân đang muốn đi điện Thần Dược."
Sau khi Tô Tử Mạch lấy lại tinh thần, không nói hai lời đã kéo Tiểu Mục đi đến điện Thần Dược ở đường lớn Phi Hồng.
Nhưng mà...
Tiểu Mục đi theo Tô Tử Mạch, mới chạy tới cuối đùường Phi Hồng, đã kinh hãi bởi cảnh tượng trước mắt.
Thật là không nhìn không biết, nhìn một cái dọa cho giật mình.
Trên đường cái rộng rãi kia lại đã đầy ắp người. Ba hàng người xếp hàng từ cửa điện Thần Dược kéo dài thẳng đến cuối đường. Mỗi một người đều đang thảo luận chuyện lần này điện Thần Dược thu nhận học trò. Dường như ai có thể trở thành học trò của điện Thần Dược thì có thể lập tức trở thành một đan dược sư.
"Đan dược sư được chào đón như vậy sao?"Tô Tử Mạch không kìm được lầm bầm lầu bầu một câu.
Không nghĩ tới nàng vừa dứt lời, xung quanh đã vang lên một trận tiếng chê cười như sóng thần vậy.
"Ha ha ha... Đây là kẻ ngu nơi nào chạy tới, cũng không biết người có thể trở thành đan dược sư đều là nghìn dặm chọn một. Chỉ cần có thể trở thành đan dược sư, cả gia tộc đều có thể đi thơm lây, con đường thăng quan tiến chức nhanh chóng cũng rộng mở."
"Đúng vậy đấy, bây giờ ba trong năm đại gia tộc đều là dược đan thế gia!"
"Nếu là một đan dược sư cao cấp, đây chính là bản lĩnh có thể cải tử hồi sinh, quen biết một bằng hữu đan dược sư, vậy thì đồng nghĩa với có thêm một mạng..."
"..."
Chỉ trong chốc lát, trong tai Tô Tử Mạch đã tràn đầy lời ca ngợi của những người này đối với đan dược sư. Gần như là người người hướng tới.
"Nếu tốt như vậy, vậy ta làm đan dược sư là được rồi." Tô Tử Mạch mở miệng quyết định.
Theo giọng nói của Tô Tử Mạch, bên cạnh lập tức truyền đến một tiếng cười mang theo sự mỉa mai.
"Đây không phải là phế vật của Tô gia, Cửu tiểu thư Tô Tử Mạch sao? Ta mới vừa nghe được gì, có phải ta nghe nhầm hay không? Ngươi còn muốn trở thành một đan dược sư? Cười chết ta! Ha ha ha..."
Hai người Tô Tử Mạch và Tiểu Mục theo tiếng cười chọc người chán ghét này, đã nhìn thấy một chủ hai hạ nhân đang chán ghét nhìn mình châm chọc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.