Chương trước
Chương sau
Người bình thường muốn tu luyện tới độ phù hợp như vậy với ma sủng, ít nhất cũng cần mười năm trở lên. Nhưng Tô Tử Mạch và Tiểu Mục này biết nhau chưa tới một ngày mà có thể đạt tới độ phù hợp cao như vậy, chắc chắn chính là nghịch thiên!
Tô Thủy Kỳ vô cùng ghen tị.
Dựa vào đâu mà Tô Tử Mạch này có thể lấy được ma thú có độ phù hợp cao như vậy?
Trước khi Tô Tử Mạch bắt đầu, nàng ta đã hơi thẹn quá hóa giận hét lớn về phía La Sát Khuyển.
"La Sát Khuyển, xông lên!"
“Gâu gâu, gâu gâu.”
Tô Thủy Kỳ vừa ra lệnh xong, La Sát Khuyển gần như hóa thành một tia ánh sáng đỏ xông về phía Tiểu Mục.
Tất cả những người thấy hình ảnh này đều không kìm được hô hấp chậm lại chút. Dường như sau một khắc đã có thể tưởng tượng được cảnh tượng Tiểu Mục bị La Sát Khuyển cắn máu thịt lẫn lộn, đến mảnh xương vụn cũng không còn.
Nhưng mà...
Sau một hồi đánh đấm, tiếng gào thét của La Sát Khuyển bỗng nhiên lặng lẽ chấm dứt một cách khó hiểu. Hơn nữa La Sát Khuyển còn phát ra một hồi tiếng kêu nịnh hót.
Ư ử.
Cảnh tượng Tiểu Mục bị cắn đến máu thịt lẫn lộn mà đám người Tô Thủy Kỳ và Âu Dương Phó Tu tưởng tượng cũng không xảy ra. Thay vào đó La Sát Khuyển kia giống như một con chó nhà, cúi đầu cụp tai nằm dưới chân Tiểu Mục. Còn lè lưỡi liếm bàn chân của Tiểu Mục.
Tiểu Mục vừa liếc đã nhướng mày một cái.
Gương mặt nhỏ đáng yêu lộ ra biểu cảm vô cùng ghét bỏ, một cú đá văng La Sát Khuyển ra xa.
Vèo.
La Sát Khuyển bị đá bay ra ngoài thật xa như con diều đứt dây vậy. Nó lộn mấy vòng trên không mới ngã nhào xuống đất, miệng phun ra máu tươi. Sau khi bò dậy cũng không dám nổi giận, chỉ có thể ở xa xa nhìn Tiểu Mục một cái, chạy về cạnh chân Tô Thủy Kỳ như được giải thoát.
Một con hung thú đã cắn nuốt ma sủng lại câm như hến đối với một con ma sủng nhỏ hình người không có chút lực công kích nào như vậy, điều này quả thật là nghịch thiên!
Tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, không thể tin nổi nhìn tình cảnh trước mắt. Ngạc nhiên đến mức miệng cũng không khép lại được.
Ngay cả Tô Tử Mạch cũng hơi ngạc nhiên nhìn về phía Tiểu Mục.
Nàng thấy rõ chúng nó tỷ thí. Tiểu Mục cơ bản cũng chưa nhúc nhích dù chỉ một ngón tay. Chỉ là hơi trừng mắt với La Sát Khuyển kia một cái, phóng ra uy áp ban đầu của ma thú, La Sát Khuyển kia đã thay đổi dáng vẻ hoàn toàn.
Bây giờ mặc kệ Tô Thủy Kỳ lôi kéo đấm đá La Sát Khuyển thế nào, La Sát Khuyển cũng không chịu động đến Tiểu Mục nữa. Đến cả cái liếc mắt nhìn về phía Tiểu Mục bên cũng tràn đầy sợ hãi.
Như vậy chỉ có hai khả năng.
Một là cấp bậc ma sủng của Tiểu Mục cao hơn so với La Sát Khuyển. Một khả năng khác chính là huyết thống của Tiểu Mục cao quý hơn La Sát Khuyển. Trước mắt cấp bậc của Tiểu Mục cơ bản không khác gì con gà con mới nở nên đương nhiên là huyết thống loài phượng hoàng của nàng ta giúp sức.
Lần này, Tô Tử Mạch bắt đầu tò mò. Tiểu Mục còn chưa có thực lực gì cũng đã có thể trấn áp linh thú ba sao như La Sát Khuyển, vậy sau khi thực lực của Tiểu Mục lên cấp thì chẳng phải càng mạnh mẽ hơn?
Tô Tử Mạch nở nụ cười hớn hở.
Tô Thủy Kỳ lại không hiểu ra, đấm đá La Sát Khuyển như người đàn bà đanh đá vậy.
"Ngươi điên rồi sao? Một con ma sủng con như vậy chỉ cắn một cái thì chết, ngươi sợ gì chứ? Đi lên đánh nữa đi! Xé đi!"
Ư ử ư ử.
La Sát Khuyển bị đá đến luống cuống, không những không đi cắn Tiểu Mục mà ngược lại há miệng cắn vào chân của Tô Thủy Kỳ một cái.
"Á!"
Tô Thủy Kỳ bị đau thét chói tai, lập tức rút đao chém vào đầu La Sát Khuyển.
La Sát Khuyển gào thét một tiếng, rầm rầm ngã xuống đất, bốn chân co giật vài cái rồi chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.