Bên trong khu rừng rậm, một bóng người mảnh khảnh mặc trang phục nam nhân, trông rất anh tuấn phi phàm bước nhanh qua, không hề quan tâm tới ma thú nguy hiểm của rừng rậm Ma Thú Sâm, ánh mắt lạnh băng nhìn khắp nơi.
Lật xem rất nhiều thư tịch ở đây, Tô Tử Mạch cuối cùng cũng tìm ra thảo dược có thể giải độc. Bách Lan Hy Thảo, là thảo dược vô cùng quý giá.
Theo như nàng biết thì Tô gia có, nhưng chỉ có mười cây mà thôi, với thân phận bây giờ của nàng, mong Tô gia lấy thảo dược kia cho nàng quả thực là chuyện viển vông. Người Tô gia đều ước nàng chết sớm một chút, đời nào lại cho nàng thảo dược chứ? Hơn nữa Tô Tử Mạch cũng không nghĩ tới việc lấy được thảo dược của Tô gia.
Dược liệu mà thôi, bên trong rừng rậm có rất nhiều, trong đầu Tô Tử Mạch nghĩ ngay đến rừng rậm Ma Thú Sâm này. Tuy rằng nơi này rất nguy hiểm, nhưng đối với người đã từng đi qua rừng rậm nguyên sinh ở Châu Phi như Tô Tử Mạch mà nói, không có gì đáng sợ như trong truyền thuyết cả.
Hối hả chạy băng băng một thời gian dài, ước chừng gần tới nơi rồi. Tô Tử Mạch cuối cùng cũng dừng chân ở rừng rậm Ma Thú Sâm, chậm rãi bước đi, cẩn thận tìm kiếm.
Một nhánh cây màu xanh đột nhiên xuất hiện ở trước tầm mắt Tô Tử Mạch, khoé miệng nàng cong lên, đang định đi về phía Bách Lan Hy Thảo.
"A, bông hoa này thật đẹp!" Một giọng nói quen thuộc văng vẳng bên tai Tô Tử Mạch.
Dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/249035/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.