Kinh ngạc thì kinh ngạc, Hạng Lưu Dương vẫn là đập vang kinh đường mộc trong tay.
Lập tức, xung quanh yên lặng.
"Phạm Thị mặc dù không phải thủ phạm chính, nhưng mà không thoát khỏi liên quan đến án kiện này, có chỗ sai, đánh mười đại bản rồi tự rời đi. Chứng cứ Trương Tiến Danh lừa bán người vô cùng xác thực, theo tội đáng phạt tử tội, chọn ngày hành hình, nhưng việc này nghiêm trọng, bản quan phải báo lên hoàng thượng..."
Nói đến đây, Hạng Lưu Dương nhìn liếc qua đồ giả mạo Mục Tân Thành, cái gì cũng không nói, chỉ khoát khoát tay cho người đến dẫn người đi, rồi tuyên bố lui đường.
Tốc độ này thật sự quá nhanh, nhanh đến mức dân chúng cũng chưa kịp lấy lại tinh thần.
Mà Phạm Phương Huệ nghe mình còn phải bị ăn đánh, sợ đến mức hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Nhưng cho dù là hôn mê, Phạm Phương Huệ vẫn bị mang xuống đánh.
Lưu Kim Vĩ cũng không theo sau xem Phạm Phương Huệ bị hành hình, mà là ngăn Lưu Ly chuẩn bị rời đi lại.
"Nhị tỷ, cho dù thế nào, chúng ta cũng vẫn là người một nhà." Lưu kim vĩ nhìn Lưu Ly, gương mặt ôn hòa vô hại.
Nhưng Lưu Ly biết rõ, người có hại nhất Lưu Gia, chính là người trước mặt này, cho nên Lưu Ly cũng không muốn có qua lại gì với hắn ta, vì vậy nhàn nhạt mở miệng.
"Mấy năm trước ta đã sớm bị Lưu Gia đuổi khỏi nhà, đã sớm không phải người một nhà với Lưu tú tài."
Nói xong câu đó, Lưu Ly không đếm xỉa đến vẻ mặt khó coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299621/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.