Lưu Ly vừa đến gần, không cần cô hỏi, cô đã nghe ra được sơ sơ từ trong những lời thảo luận của những người dân làng.
Vẻ mặt sa sầm, Lưu Ly không dừng lại ở cửa, mặc kệ ánh mắt dò hỏi của những người dân trong lòng, đi thẳng vào cửa lớn nhà họ Trương.
Lúc này, ở trong sân, cả nhà Trương Nhị Tú và Trương Tiểu Muội đều ở đó, nhưng lại không thấy mấy người Trương Nhị Lang.
Nhìn thấy Lưu Ly đi vào, cả nhà Trương Nhị Tú hoặc là vẫn im lìm, không lên tiếng ngồi ở đó, hoặc là nhìn về phía Lưu Ly nở một nụ cười khiên cưỡng, bầu không khí có chút ngột ngạt.
Sự chú ý của Lưu Ly vẫn đặt lên người Trương Tiểu Muội, hai tay Trương Tiểu Muội nắm lấy vạt áo, rõ ràng có chút sợ hãi, bất an.
Nghĩ lại, cô bé tuổi còn nhỏ, nhạy cảm với sự bất thường ở trong nhà.
Trương Đại Lang và Điệp Trúc Lam làm loạn đến mức này, ở một mức độ nhất định, sự ảnh hưởng với Trương Tiểu Muội là lớn nhất, dù sao sau này Trương Tiểu Muội chính là một đứa bé không có mẹ.
Nhưng Lưu Ly không cảm thấy đây là một chuyện xấu, dù sao người như Điệp Trúc Lam, chưa nói đến nàng ta có chút trọng nam khinh nữ, không hề xem trọng cô bé Trương Tiểu Muội, chỉ nói đến tính cách của nàng ta, nếu như thật sự ở lại nhà họ Trương, Trương Tiểu Muội không chừng sẽ phải chịu đựng sự lãng phí thời gian như thế nào.
Chỉ là, bây giờ có hai đứa con rồi, Lưu Ly cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299592/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.