“Nhưng ta có thể tặng một bức vẽ huyệt vị cho Tôn lão tự mình nghiên cứu.” Lưu Ly tiếp tục nói hết câu.
Đông y cô biết, hơn nữa coi như không tệ.
Nhưng cái cô giỏi nhất là thuốc, cho nên đối với đông y, đặc biệt là châm cứu, cô thật sự có kiến thức lý thuyết hơn thực tiễn, cho nên không cảm thấy mình có thể có cái gì có thể dạy cho người khác.
Nhưng bức vẽ huyệt vị cơ thể người này cô vẫn có thể tặng được.
Tôn lão nghe vậy, ánh mắt chợt sáng lên, vẻ mặt kích động.
“Cái này... cô có bức vẽ huyệt vị cơ thể người sao?” Nghe nói con người tổng cộng có 836 huyệt, mà ông ta chỉ biết không quá một trăm, mà bức vẽ huyết vụ thật sự vào nhiều năm trước đã cùng thất truyền với thuật châm cứu rồi.
Lưu Ly lắc đầu: “Ta không có.”
Tôn lão sững người, còn chưa đợi ông ta có vẻ mặt thất vọng, Lưu Ly bèn nói: “Nhưng ta có thể vẽ ra.”
Nói tới vẽ bức hình huyệt vị, nó thật sự là ám ảnh tuổi thơ của cô, tới nỗi cho dù nhiều năm không đụng vào, nó cũng vẫn thuộc lòng ở trong tim.
Thấy Lưu Ly có thể vẽ, Tôn lão thật sự sốc đến mức không biết nói gì nữa, nhưng vẫn dựa theo yêu cầu của Lưu Ly mà chuẩn bị giấy và bút lông ngỗng.
Bởi vì bút lông quá to, đánh dấu huyết vị có thể không đủ chính xác, vậy nên Lưu Ly quyết định sử dụng bút lông ngỗng.
Dưới sự quan sát của Tôn lão, Lưu Ly trước tiên là vẽ ra cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299578/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.