Dưới ánh mắt của mọi người, Lưu Ly bước lên.
Sau đó, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người.
Cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên người Hạ Trương Thị.
Bị ánh mắt này nhìn, Hạ Trương Thị bỗng run nhẹ.
Nhưng nghĩ tới việc mình ở trước mặt một nữ nhân danh tiếng sớm đã nát bét mà e sợ, sắc mặt của Hạ Trương Thị trở nên khó coi.
Chỉ là không đợi Hạ Trương Thị mở miệng, Lưu Ly bèn lạnh lùng hỏi: “Bà vừa rồi nói, chuyện gì đó của ta và Trương Nhị Lang đã truyền khắp nơi rồi sao?”
Thấy Lưu Ly điềm tĩnh như vậy, Hạ Trương Thị tự dưng có hơi sợ, nhưng vẫn cố kiên trì: “Sao hả? Bản thân cô muốn trâu già gặm cỏ non gả cho Trương Nhị Lang, mượn việc Trương Nhị Lang giúp cô làm việc mà câu dẫn Trương Nhị Lang cô còn muốn chối à? Ta nói cho cô biết, chuyện này sớm đã truyền khắp tám thôn mười dặm rồi.”
Lưu Ly: “...” Nếu không phải tình cảnh không đúng, cô cũng không nhịn được mà vạch đen đầy đầu.
Cái gì gọi là trâu già gặm cỏ non? Cô hiện nay cũng chỉ mới có 20 tuổi được không hả?
Cái tuổi này nếu đặt ở hiện đại, là đang đi học đại học.
Hơn nữa, cô và Trương Nhị Lang?
Rốt cuộc là ai suy diễn vớ vẩn mà ghép đôi thế?
Lưu Ly đảo mắt nhìn sang những thôn dân của thôn Đại Vĩ, đanh giọng hỏi: “Các người đều biết chuyện này sao?”
Tuy trong lòng sớm đã có đáp án, nhưng Lưu Ly vẫn hỏi như vậy.
Quả nhiên, Lưu Ly nhìn mọi người rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299568/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.