CHƯƠNG 32
Trong sân rơi vào khoảng lặng.
Trương Trần Thị là người đầu tiên phản ứng lại, bà lập tức nói với Điệp Trúc Lam: “Đồ tầm nhìn hạn hẹp nhà ngươi, trong nhà lúc nào để ngươi ăn khan mặc hiếm hả? Bà già này chưa chết mà ngươi đã muốn vượt cả bà hả?”
Điệp Trúc Lam bị Trương Trần Thị răn dạy ở trước mặt người ngoài, nét mặt chị ta vô cùng khó coi, ánh mắt nhìn về phía Lưu Ly càng thêm không tốt.
Vốn còn muốn nói gì đó, song đã lại bị Trương Đại Hách kéo lại: “Được rồi Trúc Lam, ít nói một câu, nàng xem chọc giận mẹ rồi kìa.”
Điệp Trúc Lam nhìn biểu cảm u ám của mẹ chồng, rốt cuộc cũng không dám nói gì nữa.
Song chị ta không phải cảm thấy mình có sai, mà là cảm thấy mình không sinh cho Trương gia một bé trai, không có chỗ chống.
Lưu Ly nhìn Trương gia bởi vì mình đến mà ầm ĩ thành như vậy, trên mặt lộ vẻ thản nhiên.
Cô không bao giờ vì thái độ của người khác mà làm cho mình khó chịu.
Có điều vì phá vỡ im lặng, Lưu Ly đi vào trong viện, đưa sọt nhỏ trong tay cho Trương Hạnh Huệ, lại nói với Trương Trần thị: “Thím, hôm nay cháu đến là để cảm tạ mấy năm qua thím đã chăm sóc, đây là chút tâm ý của cháu.”
Trương Hạnh Huệ nhìn trong sọt đặt một bát sủi cảo, còn có một bát dầu mỡ vàng rực rỡ cùng với hai gói bánh ngọt, trong lúc nhất thời có chút luống cuống tay chân.
Trương gia giàu có, đó cũng là so với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/299525/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.