Nếu đã không cẩn thận mà dọa sợ đến hàng xóm vô tội, vậy thì...
"Tại Lâm, dùng chút lực, đánh chết rồi ngươi chịu trách nhiệm."Lưu Ly nhàn nhã nói.
Tại Lâm dừng động tác lại, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Ly đang đầy vẻ điềm tĩnh với vẻ một lời khó giải thích.
Không phải nên nói là ‘đánh chết rồi ta chịu trách nhiệm’ sao? Tại sao lại là hắn chịu trách nhiệm?
Mặc dù trong lòng đầy phàn nàn nhưng động tác tay chân của Tại Lâm vẫn không dừng lại.
Sau tiếng kêu gào thảm thương hết đợt này đến đợt khác, Điệp Quý không thở nổi, trực tiếp ngất đi.
Mà người nhà họ Điệp thì ai nấy đều đầy vẻ kinh hãi, tất cả co cụm lại, không dám có chút cảm giác tồn tại.
Đặc biệt là khi ánh mắt nhanh nhẹn của Lưu Ly quét về phía bọn họ.
Về phần Điệp Quý đang hôn mê... Lúc này toàn bộ người nhà họ Điệp đều đang lo lắng cho sự an nguy của mình, đâu còn nhớ đến phải quan tâm hỏi han Điệp Quý thế nào?
"Nếu các người đã không chịu nói ra tung tích của Trương Tiểu Muội, vậy thì..."
Lưu Ly chậm rãi mở miệng, lúc nói đến đây còn cố ý dừng lại một chút.
Thế nhưng sự tạm dừng này lại khiến người nhà họ Điệp cảm thấy lạnh cả người.
Khi ngón tay của Lưu Ly lại lần nữa giơ lên, từ từ di chuyển phương hướng, chỉ về phía Điệp lão nhị khó ưa – Điệp Mộc, Điệp Mộc cũng sợ đến mức đái dầm.
"Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/2215757/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.