Lưu Ly trở lại nhà chính, uống hai chén trà mới áp chế được loại cảm giác ghê tởm đó.
Vừa mới đặt chén trà xuống, thì đối diện với hai con ngươi tràn đầy lo lắng của Bình Bình và Yên Yên.
"Mẹ không sao, chỉ là…"Ghê tởm chết được
Câu nói kế tiếp, Lưu Ly ngẫm lại vẫn không nói ra, chỉ miễn cưỡng nói: "Mẹ thật sự không sao."
Nhưng mà, lời này của Lưu Ly đối với hai đứa trẻ lại không có chút tác dụng nào, ánh mắt hai đứa nhỏ nhìn Lưu Ly vẫn rất kỳ lạ.
Ánh mắt Bình Bình rất phức tạp, muốn nói nhưng lại thôi.
Mà Yên Yên, lại là một bộ.... Bộ dạng muốn khóc?
Chuyện gì đây chứ?
Bị cách Tại Lâm ra tay dọa sợ rồi?
Lưu Ly nghĩ tới đây, lập tức quyết định đợi lát nữa đàng hoàng nóivới Tại Lâm một chút, lần sau ở trước mặt đứa nhỏ động thủ kiềm chế một chút, để tránh dọa sợ hai đứa nhỏ.
Đương nhiên, trong bóng tối vẫn có thể hung hăng tìm bù lại.
Đang nghĩ như vậy, Bình Bình mở miệng: "Mẹ, người.... Còn gả cho cha không?"
Lưu Ly: "?"
Tại sao cô không gả cho Cố Tại Ngôn?
Thấy mẹ nhà mình không trả lời, Bình Bình nhíu mày, do dự một lát, mới mở miệng lần nữa: "Mẹ không muốn gả cho cha cũng được, chỉ là đừng có gả cho Từ thúc được không?"
Giọng điệu này cũng có chút cẩn thận.
Rốt cục là vì cái gì?
Tự nhiên là sợ mẹ nhà mình thương tâm.
Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/2215746/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.