"Nếu nàng mà là lang băm, thì lão phu có tới đây lại càng không có tác dụng gì."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói nghiêm túc và già nua.
Vừa quay đầu lại, thì thấy một người đàn ông đang sốt ruột chạy ra ngoài mang theo Tôn lão của Nhân Thọ Đường đi đến.
Lúc này vẻ mặt Tôn lão không vui, mà người đàn ông kia lại là vẻ mặt luống cuống cùng với ảo não.
Người đàn ông, cũng chính là Ngô Cương, hắn mặc dù không biết Tôn lão cùng người phụ nữ trong phòng này có quan hệ gì, nhưng vừa rồi trong phòng nàng dâu nhà mình nói chuyện hắn cũng đều nghe được, sắc mặt Tôn lão lúc ấy lập tức không tốt, thoạt nhìn bộ dáng rất tức giận, hắn ở một bên nhìn trong lòng cũng run sợ.
Hiện giờ hiển nhiên, Tôn lão này đang tức giận.
Trương Tiểu Anh nằm trên giường hiển nhiên là không nhận thấy được cảm xúc của Tôn lão, nhìn thấy Tôn lão, lập tức giống như là nhìn thấy rơm rạ cứu mạng, chống người dậy khẩn cầu nói: "Tôn lão đại phu, cầu xin ông, cứu con của ta, ta không thể không có đứa nhỏ này nữa."
Bà lão cũng là trực tiếp hướng Tôn lão quỳ xuống: "Tôn đại phu, cứu cứu cháu trai của ta, van cầu ông cứu lấy tôn nhi của ta."
Hiển nhiên, lời Tôn lão nói lúc đi vào đôi mẹ chồng nàng dâu này đều không nghe lọt vào tai.
Mà người phụ nữ Phan Yến Oanh vẫn đứng ở một bên kia không lên tiếng thì vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/2215708/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.