Cố Tại Ngôn không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn Lưu lão thái.
Lưu Kim Vĩ nhìn cảnh tượng này, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không tốt.
Lẽ nào...
Không, không đâu!
Lưu gia bọn họ không đồng ý, Lưu Ly muốn cắt đứt quan hệ với Lưu gia tuyệt đối là không thể.
Cho dù con gái gả đi, Lưu Ly hiếu thuận với trưởng bối của nhà mẹ đó cũng là chuyện hiển nhiên.
Nghĩ như vậy, Lưu Kim Vĩ bước lên, nhìn Lưu Ly: “Đường tỷ, bất luận nói như nào, Lưu gia cũng là nhà mẹ của tỷ, cho dù trước kia làm nhiều chuyện không đúng, nhưng chuyện này liên quan tới chuyện lớn cả đời của tỷ, đường tỷ không thể hồ đồ.”
Tuy Lưu Ly không biết Cố Tại Ngôn muốn làm cái gì, nhưng Lưu Kim Vĩ vừa nói ra lời này, cô cuối cùng cũng không nhịn được mà mở miệng.
“Không thể hồ đồ sao? Không hồ đồ thì tặng sính lễ cho các người ư?” Lưu Ly cười lạnh, vẻ mặt mỉa mai nhìn Lưu Kim Vĩ: “Lưu tú tài không hổ là người học sách, muỗi mùa hè cũng không dám đậu vào mặt ngươi.”
Lưu Kim Vĩ nhất thời không kịp phản ứng lại với lời của Lưu Ly, đợi sau khi phản ứng lại thì sắc mặt lập tức tái xanh.
Muỗi cũng không dám đậu, không phải nói là da mặt của hắn dày hay sao?
Bị nói da mặt dày, không ai có sắc mặt tốt được cả, nhưng nhất thời Lưu Kim Vĩ lại không tìm được lời phản bác.
Lưu Ly nhìn sắc mặt của Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/2215678/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.