Suốt đêm qua, nó thao thức trắng đêm vật lộn với viết phần kết của cốt truyện. Ngừng bút, nó chợp mắt miên man suy nghĩ: " Liệu ngày mai sẽ như thế nào? "
Đồ đạc trong phòng, Lâm Tử nó đã sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, không cần biết ra sao bây giờ nó phải ngủ thật ngon mới đủ sức chinh chiến.
******
Năm giờ sáng, Lâm Tử đã dậy thật sớm lo bữa ăn sáng cuối cùng cho chú Bình, nó soạn sẵn hành trang đặt trong phòng rồi xuống bếp làm thức ăn.
Mặt trời mọc ló dạng ban tặng tia nắng đầu tiên cho một ngày mới, mùi hương nồng nàn của những hạt cà phê cứ thoang thoảng vấn vương phảng phất vào mũi nó. Thật là một cảm giác dễ chịu.
Mãi mê hít thở hương vị ngọt ngào nứt mũi nó bị tiếng chuông điện thoại làm thức tỉnh.
" Alô! Cậu dậy chưa? " _ Âm giọng Mạc Hiểu Tinh đều đều vang nhẹ.
Lâm Tử hỏi: " Rồi, cậu thức khi nào thế? "
" Tớ vừa thức một lúc rồi! Chốc nữa tớ sang chỗ cậu nhe, hôm nay tớ muốn nghỉ học dành thời gian bên cậu, được không? " _ Hiểu Tinh ngồi trên chiếc trường kỹ tay ôm điện thoại nói.
" Chà, tớ có phước quá rồi còn gì! " _ Nó nửa vui nửa buồn đáp.
Hiểu Tinh gác máy: " Ừ! Vậy lát nữa gặp! Bye bye! "
Ba cô hỏi: " Tiểu Tinh, con nói chuyện với ai mà tình cảm quá vậy? "
" Là Lâm Tử bạn con, cậu ấy chuẩn bị đi xa sau này không biết có cơ hội gặp lại nhau không? Buồn quá ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-bat-dac-di/868443/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.