Sáng sớm tiết trời bỗng chuyển lạnh sau đợt giảm rét, nhóm người Lưu Trinhvà khắp các lều trại khác được thông báo quy động lực lượng chia nhautìm kiếm tung tích hai sinh viên thất lạc.
Lều cô nàng Trương ÝHàm hay tin Vỹ Tường mất tích, cô lo lắng vô cùng mắt đỏ hoe sang bênlều Lưu Trinh và Nó hỏi thăm sự tình.
Ý Hàm tâm trạng rối bời: '' Có chuyện gì với Du Vỹ Tường thế, còn Hiểu Tinh đâu? ''
Lưu Trinh thay mặt cả nhóm giải đáp: '' Tụi tớ cũng chẳng biết, nghe nóisuốt đêm hôm qua là 2 người đó không về trại mà mất tăm mất tích luôntới sáng nay. Tụi tớ cũng đi kiếm muốn rã chân đây mà chưa thấy tăm hơi đâu.''
ý Hàm nghe thế mắt rưng ướt lệ thút thít khóc: '' Tớ...tớ..lo...lắm, híc..híc..sợ anh ấy gặp chuyện bất trắc...híc...! ''
Doãn Tuyết Anh ngây thơ hỏi: '' Bộ cậu và cái người họ Du đó đang có quan hệ tình cảm hả? ''
'' Ư..m..híc..anh ấy là người rất quan trọng với mình..''. Cô nàng nói trong nước mắt.
Lâm Tử ngồi thừ ra phờ phạc thức cả đêm, bất thình lình lên tiếng giải thích, khai rõ tội tình:
'' Tất cả là tại mình, hôm qua do mình giả ma troll bọn họ chạy mất dépnên giờ mới thành ra vấn đề.....haizzz! Mình thiệt tình không cố ý,chỉ muốn troll cho vui thôi ai ngờ...haizz...Xin lỗi mọi người! ''
'' TẠI SAO CẬU LẠI LÀM NHƯ VẬY HẢ? '' Trương Ý Hàm bỗng nổi cáu lên lớn tiếng với Nó.
'' Xin..xin lỗi, mình cũng lo lắng và cố gắng lấy công chuộc tội đây ''. Nó yếu giọng giải thích lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-bat-dac-di/868411/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.