Chap này nói về bước ngoặc tình cảm giữa cặp đôi Châu Lập Tuyên và Lưu Trinh.
Đêm tối kéo đến, khí trời càng lúc càng hạ nhiệt. Tuyết phủ kín ngọn đồi cây cối rụng lá trơ trọi thay nhau rơi đầy mặt đất.
Tất cả sinh viên thi nhau hít thở thả khói lạnh phì phì, Lâm Tử, Lưu Trinh và hai người còn lại ngồi se tay bên đốm lửa lập lòe tỏa hơi nóng. Mạc Hiểu Tinh tay đan nhau se se thổi hơi vào tay miệng bộc bạch: '' Lạnh quá, tuyết đẹp thật, khung cảnh cũng đẹp thật..hày ya.. sao tớ có cảm giác gì đó rất lạ?..Hắc...Xuề......! '' Cô nàng nhảy mũi thật mạnh làm cả bọn giật mình.
'' A..yui....xê ra coi chừng lây cảm bọn tớ....''. Lâm Tử châm chọc.
'' Xí...., tớ cho lây hết cả đám bây giờ! '' Hiểu Tinh trề môi càng xít lại gần.
Lưu Trinh tăng động đứng dậy tập thể dục tạo thân nhiệt, thế là bốn cô gái đẹp lạ này hùa nhau tập thể dục nhịp điệu rừng Amazone.
Nó chân còn đau nhưng cố sức nhảy cùng cho có bộ, '' Ạch '' Nó té chổng mông lên trời ụp mặt vào đống tuyết.
'' Chết chưa? Cho chừa nè! Kakaka tội bắt chước...kaka! ''. Giọng cười oanh liệt phát ra từ miệng Hiểu Tinh.
Cười sướng mồm, Hiểu Tinh và Tuyết Anh chạy tới đỡ nó dậy phủi phủi mông nó. Đám con trai lều kế được chiêm ngưỡng màn xiếc khỉ '' Độc Nhất Vô Nhị '' của bọn con gái, miệng cười tan hoang cửa nhà. Ngay tên Cổ Huyết cũng bụm hàm che giấu nụ cười dã man bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-bat-dac-di/3006644/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.