Tại nhà chú A Bình cô hay gọi là Lâm Tử hăng hái dọn dẹp lau chùi ly tách khiến chú ấy rất hài lòng và nảy sinh ý định nhận làm con nuôi vì chú chỉ có một mình và đa phần là cô rất giống con gái đã mất của chú. Chú ấy tiến tới và bảo cô ngồi xuống ghế chú có chuyện cần bàn.
_ Lâm Tử à, cháu có đi học chưa? _ Chú Bình ân cần hỏi.
_ Dạ cháu vừa tốt nghiệp và thi DH xong nhưng điểm chưa dc duyệt nên cháu chưa có trường ạ! _ Lâm Tử buồn bã nói.
Thấy thế chú Bình liền bảo: _ Hay chú nộp đơn giúp cháu nhé! Gần đây có trường Nhạc Viện danh tiếng điểm của cháu chú xem có lẽ hợp với khoa nào đó trong trường.
_ Thật hả chú? Cháu cảm ơn chú lần nữa đã giúp cháu._ Lâm Tử hớn hở nhận lời.
Hời có gì đâu, chú thấy cháu có vẻ ko phải người xấu, chú tin chính mắt nhìn người của chú. _ Chú Bình cười hiền.
Hai ngày sau! __
Woa..... Trường bự quá xá, đi chắc là mỏi chân lắm đây. _ Nó trầm trồ.
Chân sáo chân vịt nhảy tưng tưng vào cổng vô tình va phải 1 cô bạn, ngước lên: '' Chu choa nữ sinh trường này xinh phết ''!
Bạn ơi, bạn đụng trúng mình rùi kìa _ Cô bạn đó mở lời.
Đến lượt Lâm Tử lên tiếng: '' _ Ô xin lỗi nhe, mình mới chuyển tới lo ngắm trường ko để ý hihi ''.
Cô bạn nó nhìn 1 dọc rồi hỏi: '' _ Cậu là học sinh vừa chuyển tới à? Học khoa nào đấy?
Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-bat-dac-di/249139/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.