Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau, hệ thống báo với Sở Tiêu:”Kí chủ, chủ thần truyền tin bảo người giúp cả ba hợp nhất lại, nếu không hợp nhất thì sau này người đó không thể độ kiếp thành công”

Y day ấn đường rồi hỏi:”Bao nhiêu tích điểm?”

Hệ thống trả lời:”Tầm....tầm một trăm triệu tích điểm”

Y trấn kinh nhìn hệ thống, đối phương cười bảo:”Đùa đó, thực ra chỉ có năm trăm bảy mươi tám triệu tích điểm thôi à”

Sở Tiêu suýt ngất, hệ thống nói thêm:”Chủ thần có nói, nếu kí chủ sợ trả thù thì ngài ấy có thể bảo đảm rằng bản thân có thể bảo vệ kí chủ sau khi vị kia hoàn thành độ kiếp nếu như vị kia quay lại trả thù kí chủ, còn nếu kí chủ và vị kia thực lòng yêu nhau mà Thiên Đạo và Thiên Đế không cho phép ngài ấy cũng có thể giúp kí chủ và vị đó ở bên cạnh nhau”

Sở Tiêu cau mày hỏi:”Chủ thần nhà ngươi có tiếng nói ở đó lắm à?”

Hệ thống trả lời ngay:”Cũng không hẳn, nói về địa vị thì cấp bậc của ngài ấy so với vị thần độ kiếp kia thì thấp hơn, vị kia là Thần Quân, dưới Thiên Đế một bậc, còn ngài ấy chỉ là một Thượng Thần, thấp hơn Thần Quân hai bậc, nghĩa là phải qua Thượng Tôn mới đến ngài ấy, nhưng ngài ấy lại lớn tuổi hơn so với Thiên Đế và Thần Quân, là người lớn tuổi nhất Thiên Đình”

Sở Tiêu “hả?” Một tiếng hỏi:”Không phải chứ? Ngài ấy lớn nhất sao?”

Hệ thống trả lời:”Chính là như vậy, Thiên Đình trước đây từng trải qua hoạ “huyết tẩy Thiên Đình” người huyết tẩy là Quỷ Vương mà người hắn thích lại là chủ thần, mà chủ thần năm đó là Công Chúa Thiên Cung, hậu duệ của một trong tam đế cấp bậc bấy giờ đã là Thần Quân rồi, là nữ Thần Quân duy nhất trong hàng ngũ, hoạ diệt Thiên Đình lại tha cho người nhưng hắn lại nói hắn ngứa mắt họ nhưng lại ngay từ cái nhìn đầu tiên thích người mà tha cho, cũng vì ngài ấy là người của triều đại cũ thế nên Thiên Đế muốn làm gì cũng hỏi ý ngài ấy, Thiên Đạo năm xưa cũng chết đổi thành Thiên Đạo mới mà Thiên Đạo mới lại là thuộc hạ của ngài ấy, Thượng Thần là vị trí ngài ấy chọn chứ không phải địa vị vốn có Thiên Đế định sắc phong, thế nên ngài ấy địa vị thấp nhưng là người có tiếng nói nhất Thiên Đình, là cổ thần duy nhất còn xót lại trên thế gian”

Sở Tiêu thở dài bảo:”Thế thì ta an tâm rồi”

Một tiểu đồ đệ lao vào báo:”Sư tôn, Ma Quân dẫn quân đến”

Y vội vã cầm kiếm chạy ra, hệ thống liền nói:”Ma Quân này rất mạnh, nhưng hắn không phải Ma Quân thật sự chỉ là người giữ tạm thời, ngài chỉ cần khiến ba đồ đệ mình hợp làm một nhất định sẽ đạn bại được, vì ba đồ đệ ngài là mảnh hồn của thiếu chủ của Ma giới ở thế giới này”

Sở Tiêu vung kiếm đánh một trận với Ma Quân, ba đồ đệ tu vi yếu kém lại còn nhỏ nên trốn ở phía xa cùng sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội. Tu vi của Ma Quân này khá cao, cao hơn nguyên chủ ba lần, chỉ cầm chân được một chút y đã bị đánh bay phun ra một ngụm máu tươi. Ba đồ đệ tức giận xông ngay xuống núi, ma khí tràn ra hợp cả ba thành một, hài tử bảy tuổi vận hắc y xuất hiện, toàn thân là ma khí đôi mắt đỏ ngầu tức giận. Ma tộc quỳ rạp xuống trước mặt đối phương hành lễ:”Bái kiến thiếu chủ”

Hắn lao đếm chỗ y, Sở Tiêu đẩy hắn ra, nổi giận nói:”Ta không có đồ đệ tu tà ma ngoại đạo như ngươi”

Y tự mình đứng dậy, hắn nhỏ giọng nói:”Xin lỗi sư tôn”

Nói xong liền trở tay giết Ma Quân tạm thời rồi ra lệnh:”Rút”

Thiếu chủ Ma tộc mới bảy tuổi, Ma Quân Ma Hậu lại mất sớm, tuổi còn nhỏ nhưng lại vô cùng tàn bạo, không thích người nào là giết, không vừa ý kẻ nào liền giết.

Ma tộc lại rất thích kẻ tàn bạo, Tân Ma Quân lại là kẻ cực kì tàn bạo nên họ rất vừa ý và tự hào.

Ma Quân mỗi năm đều cử tướng quân ma tộc đem binh lính đến môn phái đánh vài trận, không phải muốn giết chẳng qua là muốn gây hấn chút, sau này dễ dàng cướp người về tay.

Mười một năm sau, toàn thể giới tu tiên không chịu được nữa muốn đàm phán hoà bình, Ma Quân đòi chưởng môn sư tôn mình, muốn đối phương gả cho mình làm hậu. Sở Tiêu hét thẳng vào mặt đối phương:”Bổn tôn tuyệt đối cả đời này vĩnh viễn không bao giờ gả cho một tên khốn nạn như ngươi, bổn tôn đường đường là chưởng môn một phái vì cái gì mà phải gả để đổi lấy hoà bình cho nhân giới? Đợi bổn tôn bị ngươi hành hạ đến chết rồi ngươi sẽ lại quay lại đánh tiếp à? Rồi lại đòi người đổi lấy hoà bình? Bổn tôn không phải món đồ chơi trong tay ngươi, bổn tôn không phục sẽ không nằm dưới thân ngươi để ngươi tuỳ ý chơi đùa cơ thể, bổn tôn thà chết con hơn phục tùng ngươi”

Ma Quân nhếch môi cười bảo:”Sư tôn, ta chỉ có hứng thú với một mình người”

Y đưa kiếm lên cổ, nói thẳng:”Bổn tôn không gả, bổn tôn sẽ không nằm dưới thân ngươi để ngươi tuỳ ý trêu đùa bổn tôn, vĩnh viễn không bao giờ chấp thuận”

Ma Quân nghiến răng giơ tay ra hiệu bảo:”Rút”

Ngày ngày Ma Quân đều tới đòi Chưởng Môn gả đi, Tu Chân Giới không chịu được nữa, đánh ngất chưởng môn đổi hỉ phục ném lên kiệu hoa gả đi.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.