Editor: Cửu Vỹ Hồ
"Thầy, sao thầy lại có mặt ở chỗ này" Ngàn Thảo nhu nhu khóe mắt hỏi.
"Nhà tôi gần đây." Nguyễn Tây đáp "Em đi đâu?"
Đi đâu? Ngàn Thảo đầu tiên là nghĩ đến quay trở về nhà trọ, nhưng lại nhớ ra nhà đó là do Tân Xuyên thuê, nàng không thể ở đó nữa. Nhưng nghĩ lại quả thật ngoại trừ chỗ ấy không biết mình còn có thể đi đâu được nữa... Ngàn Thảo nhỏ giọng thanh âm mang theo giọng mũi nghẹn ngào "Em không biết..."
"Vậy đến chỗ tôi đi." Nguyễn Tây đột nhiên đề nghị
"Em không nghĩ quay trở lại tiểu khu đó" Ngàn Thảo hấp hấp cái mũi cười cười "Cám ơn thầy, thầy tùy tiện dừng lại ven đường là được rồi"
Im lặng một lúc lâu sau, Nguyễn Tây lên tiếng:"Tôi lo lắng cho em."
"Không sao cả, thầy cứ để em bên đường thôi, em có thể tự đi về" Những lời này đương nhiên chỉ là để kiếm cớ từ chối Nguyễn Tây mà thôi
Đúng lúc này, điện thoại của Ngàn Thảo vang lên, không ngoài sở liệu, người gọi chính là Tân Xuyên. Ngàn Thảo yên lặng ấn nút từ chối, ai biết vừa tắt đi chuông điện thoại lại reo. Không biết ấn tắt đến bao nhiêu lần, ngay lúc Ngàn Thảo định tháo pin điện thoại ra thì Nguyễn Tây ngồi bên cạnh đột nhiên vươn tay đến "Để tôi nhận giúp em"
Còn chưa đợi Ngàn Thảo phản ứng lại, Nguyễn Tây đã đem điện thoại cầm qua, trầm giọng nói một câu:"Không cần gọi nữa, tôi sẽ chiếu cố cô ấy thật tốt"
Ngay sau đó điện thoại thực sự quỷ dị không tiếp tục kêu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-av-so-tay-sinh-ton-cua-nu-chu/868495/chuong-34-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.