Editor: Cửu Vỹ Hồ Cơ thể bỗng nhiên rùng mình, Ngàn Thảo có dự cảm không tốt, nàng xoa xoa tóc, làm bộ như buồn rầu lẩm bẩm " Nhất định lại là đám học sinh đùa dai, một lát nữa còn phải lên lớp, giờ hẳn phải đi phòng thay quần áo nhìn xem có bộ đồng phục thể dục nào học sinh để quên thay mới được." Sở dĩ nàng lẩm bẩm nói như vậy là sợ hãi có cái tên biến thái nào đó đang âm thầm nghe lén nàng, trong trí nhớ đột nhiên hiện lên một cái tình tiết AV --- trong toilet ba nam sinh lừa gạt một nữ lão sư, cố ý đem nàng xối ướt cả người, nữ lão sư còn tưởng rằng là học sinh nào đùa dai, một thân thảm hại tiến đến phòng thay quần áo thay đồ thể dục của học sinh, kết quả sau khi nàng thay đồ xong trở về lại bị nam sinh kia phục kích, nguyên lai ba người này là cố ý đem nàng lừa đến phòng thay quần áo yên tĩnh không người, sau đó liền đối nữ lão sư tiến hành luân X =.= Nói nữ lão sư thay quần áo vận động còn là có chút miễn cưỡng, ba nam sinh kia cố ý đem quần áo trong phòng thay đồ lấy hết đi chỉ để lại một bộ duy nhất là bộ trang phục đã qua đặc chế. Bộ quần áo thể thao đặc chế này vừa nhỏ, mặc vào sẽ nhanh chóng dính lại thân thể, đem đường cong thân thể bại lộ hoàn toàn. Không những thế, ba điểm bộ vị quan trọng vải dệt đều chỉ là đính nhẹ lên, chỉ cần tận lực xả, vải dệt nơi đó sẽ bị bóc ra, đem những bộ vị không nên lộ hoàn toàn bại lộ. Ngàn Thảo vừa rồi cố ý nói như vậy để cho ba người kia càng thêm xác định dự đoán của bọn hắn – rằng nàng nhất định sẽ đi đến phòng thay quần áo, từ đó mà điệu hổ ly sơn, để bản thân có thời gian chạy hướng nơi khác, tránh thoát được trêu chọc của bọn sắc lang này. Tuy rằng tiếng cười khẽ của mấy nữ sinh lúc trước nàng nghe được làm nàng không xác định lúc này có phải bản thân đã gặp phải tình tiết AV hay không, có thể chỉ là bị mấy nữ sinh kia trêu đùa, nhưng nàng không dám dễ dàng kết luận, cũng không dám đặt cược, tốt hơn hết vẫn nên phòng ngừa vạn nhất. Về tiếng cười vừa rồi nghe được, Ngàn Thảo tổng cảm thấy có chút quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ, trong đầu đột nhiên hiện ra khuôn mặt của Tiểu Vân lão sư, nàng đối với thanh âm từ trước đến giờ đều hết sức mẫn cảm, chuyện vừa rồi nhất định nàng tính toán không có sai. Tiểu Vân cố ý lộ ra thanh âm, là để che giấu thân phận của bản thân, hơn nữa mục đích nàng xuất hiện, có lẽ là để phòng ngừa nàng hoài nghi, muốn đem cạm bẫy sắp đặt càng hoàn hảo. Không nghĩ tới Tiểu Vân cư nhiên lại liên thủ cùng ba nam sinh kia, như vậy lúc trước chuyện Tiểu Vân tiến cử nàng với hiệu trưởng dạy khóa bổ túc là chuyện có thể giải thích được. Hành lang truyền đến thanh âm của chuông báo hiệu vào lớp, thời gian nghỉ giải lao đã hết, lớp học nhất định sẽ vì mình chưa trở về mà loạn thành một đoàn? Ngàn Thảo tính toán từ hành lang tầng 2 đi xuyên qua đến một cầu thang khác sau đó vòng lại giảng đường. Dù trên người nàng quần áo ẩm ướt hết sức chật vật khiến người nhìn mơ màng, nhưng mà dù sao giảng đường cũng là địa phương an toàn nhất. "Lão sư, ngươi chạy nhanh như vậy là muốn đi đâu?" Ngàn Thảo vừa đặt chân xuống bậc thang thì bị bàn tay ở trong góc kéo lại, người nọ dùng sức kéo Ngàn Thảo ngã vào trong lòng hắn. Tuy rằng trong bóng tối không nhìn rõ mặt nhưng chỉ cần nghe đến cái thanh âm này thôi cũng đủ làm Ngàn Thảo rợn tóc gáy, đây đúng là nam sinh đã từng dùng dao nhỏ uy hiếp nàng. Bàn tay to đè lại ngực Ngàn Thảo, người nọ dùng ngón tay cái cùng ngón trỏ cách quần áo dùng sức nắm chặt điểm nhỏ trên ngực nàng, tay còn lại lấy ra thứ gì đó nhét vào miệng nàng "Lần trước nhất định là vì ta quá nhân từ mới làm cho Ngàn Thảo lão sư chạy trốn, lần này sẽ không như vậy, ta sẽ không làm cho người khác lại đến quấy rầy chúng ta, Ngàn Thảo lão sư yên tâm hưởng thụ đi a~" Nam tử vừa dứt lời, dưới cầu thang lại đi lên hai người, ánh mắt bọn hắn lộ ra sự thèm khát nhìn chằm chằm Ngản Thảo, nhìn chòng chọc nàng khiến nàng cảm giác như trên người đã không còn gì che đậy. Ba cái, vừa vặn ba cái. Ngàn Thảo ngây ngẩn cả người, vốn nàng còn tưởng rằng người Tiểu Vân tìm là đám Cao Đồ, nhưng sự tình lại không như nàng tưởng tượng, chẳng lẽ Tiểu Vân sớm biết trong trường học có đám học sinh chuyên môn họp lại ban đêm bắt cóc nữ lão sư sao?, Tiếng nói của nam tử phía sau vang lên giải đáp ngờ vực trong lòng nàng: "Chuyện này còn phải cảm tạ nữ đồng sự của Ngàn Thảo lão sư a, nàng rất phối hợp với chúng ta, nhưng là lão sư yên tâm, so sánh với thân thể của nàng ta, chúng ta vẫn là càng thích Ngàn Thảo lão sư ngài hơn a." Một tên khác lên tiếng: "Ngàn Thảo lão sư thích làm ở địa phương nào a? Nga ~ đúng rồi, Ngàn Thảo lão sư hiện không thể nói chuyện ~ chúng ta đây liền thay ngươi làm chủ là tốt rồi, không bằng tại đại lễ đường đi, nơi đó có máy quay, chúng ta liền mở lên vừa làm sau đó còn có thể mang về nhà chậm rãi thưởng thức nha~~ Quan trọng là..." Hắn lấy tay nhéo nhéo một cái lên ngực Ngàn Thảo, như là đang cân nhắc tính toán cẩn thận: "Có thứ kia thì Ngàn Thảo lão sư sau này sẽ luôn biết nghe lời chúng ta nga." Ngàn Thảo lúc này đang cố dùng đầu lưỡi đẩy thứ nhét trong miệng mình ra, nó giống như một quả cầu sắt, mặt trên có rất nhiều lỗ nhỏ, bất đắc dĩ là cái quả thiết cầu này tựa hồ bị buộc vào dây thừng kéo đến sau đầu nàng, dù nàng có cố sức đẩy như thế nào cũng không thể suy suyển. Xuyên qua áo sơ mi của Ngàn Thảo, nam sinh đưa tay vói vào đem áo ngực của nàng kéo xuống. Áo sơ mi bị ẩm ướt có thể nhìn xuyên thấu lại không có áo ngực, lúc này phong cảnh hiện lên mông lung, bị đám người trước mặt nhìn thấy nhất thanh nhị sở, vô cùng mê người. "Thực mềm." Hai nam sinh kia đưa tay lên giở trò vuốt ve, tên còn lại kéo kéo quần của nàng mày nhíu tỏ vẻ ghét bỏ: "Gần đây Ngàn Thảo lão sư làm sao lại không mặc váy nữa, như thế này trông thật khó coi." Mẹ nó,còn không phải để các ngươi không có phương tiện hành hung đi a!!! Ngàn Thảo giãy dụa ở trước mặt bọn hắn đều trở nên vô dụng, cánh tay bị giữ chặt sau đó liền bị bọn hắn dùng dây thừng trói lại. Nàng dùng chân đá thì đùi bị bắt lấy, cưỡng chế nâng lên cao, làm ra tư thế.... Tính giao Ngay lúc ba nam sinh tính toán đưa nàng đi thì từ phía dưới thang lầu truyền đến tiếng bước chân, vang lên thanh âm nôn nóng của một nữ sinh: "Ngàn Thảo lão sư! Ngươi ở nơi nào a?!" Là Hữu Lệ! Ngàn Thảo ngô ngô kêu, nhưng đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền im bặt. Dù có là nam sinh cũng chưa chắc đấu lại được ba người này, mà Hữu Lệ lại chỉ là cái nữ sinh, vạn nhất chọc giận bọn hắn lại bắt Hữu Lệ lại, đối xử giống như với mình thì làm như thế nào bây giờ?! Nam sinh đang giữ Ngàn Thảo đưa cái ánh mắt cho tên còn lại, hắn ta cười nhẹ đi xuống thang lầu, Ngàn Thảo trong đầu trở nên trống rỗng, chuyện nàng lo lắng cuối cùng vẫn xảy ra. Vậy thì mặc kệ đi! Ngàn Thảo không để ý thân thể đang mất trọng tâm do một chân bị nâng lên, nhoài người về phía sau đập vào cửa "phanh" lên một tiếng. Nàng thoát ly kiềm chế của nam sinh kia nhưng phía sau lưng hung hăng bị đánh vào trên nền gạch, đầu cũng không tránh khỏi bị chấn động. Không quản được nhiều như vậy, Ngàn Thảo trở mình liền nghiêng ngả chao đảo hướng dưới lầu chạy tới, dù thế nào cũng muốn tranh thủ cơ hội để Hữu Lệ đào tẩu, có thời gian đi tìm người giúp đỡ Đầu cơ hồ bị choáng váng, cả người loạng choạng mất đà ngã xuống dưới, bỗng nhiên cảm thấy thân thể được ai đó tiếp được, Ngàn Thảo tưởng đẩy ra, lại bị người nọ ấn vào trong lòng, ngay sau đó cảm giác được một chiếc áo khóac mang hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái phủ lên trên người nàng. =>>> Các nàng có đoán được là ai không ~~~~
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]