Editor: Cửu Vỹ Hồ
Ngàn Thảo lòng đầy khúc mắc đẩy cửa bước vào phòng tập, Nghiêm Húc đang hết sức tập trung kéo đàn violon bản "Menuet", là một khúc nhạc êm ái, trữ tình, bản nhạc dân gian mời người thầm mến khiêu vũ của cô gái Pháp. Rất nhanh bản nhạc đã kết thúc, hắn đặt đàn xuống hướng Ngàn Thảo nhẹ nhàng hỏi: "Lão sư, ta kéo bản nhạc này... nghe như thế nào?"
"Ân, rất khá, khúc này nghe qua giống như thể hiện tình yêu ngọt ngào, cháy bỏng nhưng lại vẫn đan xen đôi nét u buồn"
"Lão sư quả nhiên nghe ra được" Nghiêm Húc lại nhấc đàn lên "Lão sư muốn nghe bài gì?"
"Ngươi không phải là muốn ta giúp ngươi luyện tập cho cuộc thi phân cấp sao? Sao bây giờ lại một bộ dáng rất ung dung đi?"
"Ta đây là muốn kéo một khúc để cảm tạ lão sư, không nghĩ đến ngươi lại đồng ý dành thời gian giúp đỡ ta."
Còn không phải do ngươi không cho ta đường lui.... Ngàn Thảo đem lời bất mãn nuốt xuống, lại nói: "Ngươi đã sớm vượt qua cấp 7, tuy rằng so với bạn cùng lứa tốc độ tiến triển tương đối nhanh nhưng nền tảng sợ không vững chắc, không bằng kéo khúc "Ảo mộng" đi, tuy không quá khó nhưng lại yêu cầu cao trong việc khống chế độ mạnh yếu của ngón tay, giống như là lướt trên mặt băng mỏng vậy, ngươi chỉ cần chịu khó luyện tập kéo được khúc này hoàn mỹ thì những chỗ khác hẳn là không có vấn đề gì."
Nghiêm Húc thật nghe lời diễn tấu Ảo mộng khúc, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, Ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-av-so-tay-sinh-ton-cua-nu-chu/868452/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.