Editor: Cửu Vỹ Hồ Ngàn Thảo là một người phụ nữ quá thừa hormone. Khụ khụ ◤(¬‿¬)◥, nói vậy không có nghĩa nàng có cái nhu cầu đó đó cao mà vì nàng ta đây thuộc tuýp người rất dễ cáu kỉnh. Hễ cáu kỉnh là sẽ mắng chửi người, còn khi nào cảm thấy mắng chửi rất không thục nữ thì liền sau đó gặp họa chính là cái phòng ngủ đáng thương rồi... =_= || . Thương Phù Văn nhìn thấy cảnh này chắc chắn đều sẽ la hét: "Lão xử nữ. Chớ có ném đồ như vậy!" Phù Tiểu Hoa sợ thiên hạ không đủ loạn thêm mắm dặm muối: " Vứt này nọ là không đúng, vạn nhất ném vào Tiểu Hoa Hoa làm bị thương Tiểu Hoa Hoa thì làm sao a???" ๏_๏ ๏_๏ Thật đúng là tự mình tìm tức, Ngàn Thảo thuận tay ném cái gối đầu về phía Tiểu Hoa Tiểu Hoa ft Thương Phù nhìn với ánh mắt đồng tình: "Ngàn Thảo, ngươi chính là tại vì thừa nhiều hormone không có chỗ phát tiết nha" Vì giảm bớt cái lão xử nữ ngàn năm Ngàn Thảo bị áp lực mà sinh cáu kỉnh, Thương Phù Văn đành vì bạn tốt khai sáng: "Đây đều là mấy bộ bom tấn tâm đắc của ta nha, có Âu Mĩ, có Nhật Bản. Lần sau nếu như ngươi có nhu cầu "cấp bách giải quyết" thì nhớ mở thử xem, chớ có ném đồ, nhớ đấy!" Trải qua thời gian được Tiểu Văn Văn huấn luyện cùng với việc hun đúc từ "loạt phim bom tấn", Ngàn Thảo được một thời gian kiềm chế, nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh chăm chỉ học hỏi (¬_¬) vậy nhưng cũng chỉ được một thời gian, rất nhanh mỗ nữ liền đối với những "bom tấn" này mất đi hứng thú, lại khôi phục lại bản chất "thục nữ" vốn có. = = Thương Phù Văn gào thét: "Đồ quý giá ta đều đã rút ruột gan đem cho ngươi. Ngươi còn muốn như nào, ngày ngày xem xem còn chưa đủ???" Ngàn Thảo thấy vậy chỉ nhún vai cảm thán: "Này mấy bộ phim nhưng đều là tình tiết, cốt truyện râp khuôn, nào là *** trên xe, trong nhà vệ sinh, trong bể bơi, trong văn phòng giáo viên thậm chí là này *** với người thân đều có thể, ta nhưng là muốn nhìn cái gì đó chân thật nha" "Con mẹ ngươi chân thật! Muốn chân thật tự bản thân liền làm đi" – Thương Phù Văn lòng tự trọng bị tổn thương nghiêm trọng, không nghĩ tới báu vật nàng nâng niu xem đi xem lại hàng trăm lần không đủ cư nhiên lại bị cái lão xử nữ "không hiểu thế sự" bình luận như đồ bỏ đi như vậy. Thẳng đến khi "bom tấn" đều kích thích không nổi nàng, Ngàn Thảo lại bắt đầu "sở thích" ném đồ. Đồ đạc trong phòng ngủ liền đều đối nàng sinh oán niệm, hận không thể mỗi ngày tâm tâm niệm niệm nguyền rủa cái Ngàn Thảo bạo lực kia. -----"Ngàn Thảo, ngươi.... hẳn là mất cân bằng nội tiết tố nghiêm trọng đi " Chủ biên bình tĩnh lạnh nhạt đánh giá nàng -----"Thiên a, thỉnh người tìm mấy trăm cái nam nhân đến phá cái này *** lão xử nữ ngàn năm đi" Tiểu Hoa ngước lên trời mà gào khóc -----Riêng có Tiểu Văn kia thì cái gì cũng không có nói, bởi vì nàng còn thật ghi hận Ngàn Thảo nha. Hẳn là ông trời là vô tình nghe được nguyện vọng của mấy cái người này mà rủ lòng từ bi.... Ngày nọ, Ngàn Thảo nhàm chán rốt cục không nhịn nổi bèn xem lại một lượt mấy bộ bom tấn của Tiểu Văn sau đó nảy ra ý định thủ tiêu, ném hết vào thùng rác. Tạm biệt a, các ngươi nhưng là cũng đã có ích một thời gian nha. Ngay khi Ngàn Thảo vừa nhấn nút xóa xong, trời bỗng trở nên đen kịt.Tình huống thập phần quỷ dị, rõ ràng là đang giữa trưa nắng vậy mà trời lại đột nhiên mù mịt, xung quanh tối om. Ngàn thảo nhịn không được oa oa kêu, dù sao thì đây cũng là cái xã hôi hiện đại nha nàng còn chưa từng nghe hay thấy mấy cái gì đấy không bình thường như vậy. Đáng giận là cho dù có kêu rát họng xung quanh vẫn là như vậy yên tĩnh, yên tĩnh đến dọa người. Ngàn Thảo không phải là loại người lý trí, nhưng lý trí lại mục tiêu hai mươi mấy của nàng nha, dù sao thì sống hai mươi năm, người xung quanh đều nói nàng hoặc là: Không cần biến thái như vậy đi? hay: Ngàn Thảo, xin ngươi bình thường một chút! Cho nên lúc này ngàn thảo phi thường phi thường ẩn nhẫn đem tiếng thét chói tai tắt đi, ý thức kìm nén trở về bộ mặt nghiêm túc. Nàng nhưng là phải làm gì bây giờ nha? Đúng rồi, hẳn là phải bình tĩnh phân tích những tình huống trước mắt mới đúng. Giả dụ mà gặp tên hỗn đản cướp sắp thì có nên vứt cho hắn 1 cái bao cao su a, miễn cho bản thân mang thai? Hay là gặp kẻ cướp thì liền đem bóp tiền ném ra xa còn bản thân thừa cơ bỏ chạy. Gặp UFO thì hẳn là kêu bản thân cũng là người ngoài hành tinh, chẳng qua vì thích ứng nhân loại mà biến đổi gương mặt Gặp người sao Hỏa thì nên nước mắt lưng tròng: Hạnh phúc! Ta cuối cùng tìm được tổ chức. °(°ˊДˋ°) ° °(°ˊДˋ°) ° .... Giật mình tỉnh lại, Ngàn Thảo thấy mình đang đứng ở trên một chiếc tàu điện ngầm. Tàu chạy phi thường chậm mà người thì lại phi thường đông, Ngàn Thảo thậm chí còn có thể cảm giác được độ ấm da thịt của đám người phía sau. Này? Vừa mới rồi không phải là đang ở phòng ngủ sao? Trời lại còn như bỗng dung tối đen nha? Ngàn Thảo còn đang trong dòng hồi tưởng thì cảm giác nhũ hoa có chút giống như... bị động chạm. Cúi đầu xuống nhìn bộ ngực, Ngàn Thảo cả kinh. Gì đây a, nàng vì sao chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh. Bên trong cư nhiên không có mặc nội y. Còn kia phấn hồng nụ hoa dưới tầng vải mỏng ẩn hiện, thật mẹ nó mê người! Đánh chết nàng cũng sẽ không mặc như vậy! Ngàn thảo run lên vài cái, bộ ngực của nàng cũng không có no đủ như vậy nha, vì sao hiện tại... Thật ra nói no đủ cũng không chính xác, bởi vì lúc này bộ ngực của nàng không chỉ có no đủ mà thôi, thậm chí có thể dùng từ "nổ mạnh" để hình dung °(°ˊДˋ°) ° Không đợi cho Ngàn Thảo nghĩ nhiều, một bàn tay chạm vào bộ ngực của nàng, khiêu khích xoa nắn, trắng noãn bộ ngực bị hai cánh tay từ hai bên xoa nắn thành đủ loại hình dáng khụ khụ... thú vị, bất quá Ngàn Thảo không có tâm tình thưởng thức cái loại kiều diễm này, bởi vì mấy cánh tay này xoa nắn nhưng là khiến cho nàng có cảm giác nha, những người này là đang sờ sờ nàng??? Đáng chết, thân thể này là của nàng aaa!!! "Này" Ngàn Thảo nghiêng đầu hô nam nhân phía bên phải mình bộ dáng chừng ba mươi mấy tuổi, nhưng hắn dường như không nghe thấy, vẫn tiếp tục tư thế nhìn chằn chằm ra phía cửa sổ, bộ mặt nghiêm trang. Chẳng lẽ không phải hắn? Ngàn thảo nghĩ nghĩ Đúng lúc này nàng cảm thấy có cánh tay chui vào dưới váy, theo làn da dưới bắp đùi sờ soạng tiến lên trên, nói là sờ soạng nhưng thực chất là khá bạo gan, vẫn là dùng từ khiêu khích để hình dung mới tương đối chuẩn xác. Lúc này ngón giữa cánh tay kia đang đặt trên quần lót của Ngàn Thảo, chậm rãi xoa xoa, tiết tấu chầm chậm đến nhanh dần, tuy rằng cách một tầng vải nhưng Ngàn Thảo là vẫn cảm giác được ngón tay thô ráp. Theo tần suất dồn dập, ngón giữa thô to luôn sáp vào cánh hoa, kích thích nàng mẫn cảm, sau được một tấc lại muốn tiến một tấc lôi kéo quần lót của nàng, tưởng đem nó kéo xuống. Trời ạ! Rất không bình thường a! Cư nhiên ở nơi công cộng mà muốn ngoạn nàng! Lại có một cái lưỡi ẩm ướt từ phía sau khiêu khích phía lỗ tai Ngàn Thảo, nóng rực hơi thở phun lên mặt nàng, bởi vì toa xe chật chội, nàng nhưng không có cách nào phản kháng, đột nhiên cảm thấy tay trên người vuốt ve như nhiều lên, tựa như có đến bảy, tám, không, hẳn là hơn mười cái!!!!! "Cút ngay" Ngàn thảo vừa muốn hét lên ngăn động tác của những người này thì đầu bị một cái bàn tay to đè lại, ngay sau đó, một thanh niên mang theo túi công văn ngang nhiên hôn lên môi nàng, thấy vậy cái tay đang vuốt ve phía dưới lại càng dùng tốc độ nhanh hơn, thậm chí trực tiếp sáp vào bên trong, điên cuồng xoa nắn, ngón cái xoa xoa lại ấn ở ngọc châu, ngón trỏ cùng ngón giữa lại ở trong thân thể nàng di động, Ngàn Thảo chưa bao giờ bị kích thích mãnh liệt như vậy, cơ hồ trong nhát mắt còn có một cỗ chất lỏng trong suốt theo bắp đùi chảy xuống. "Ngô.." Không biết phía sau có ai phát ra một tiếng kêu thoải mái, Ngàn Thảo cảm thấy làn váy ẩm ướt, có nóng rực chất lỏng bừa bãi phun lên, lại từ trên váy dính xuống da thịt phía dưới. Ngàn Thảo ánh mắt hoảng loạn nhìn xung quanh, phát hiện có không ít người ôm vật giữa hai chân, thậm chí có nam nhân còn kéo ra khóa quần nắm cái kia tráng kiện mà ma sát, thậm chí phun ra không ít chất lỏng màu sữa đem đám gậy gộc trở nên dơ bẩn không thể chịu nổi. Dày đặc hơi thở mờ ám lan tỏa trong toa xe. Đây rốt cuộc là cái dạng xã hội gì a! Ngàn Thảo nhịn xuống xúc động thân ngâm, lấy tay đẩy người hai bên. Đột nhiên tay rất nhanh bị giữ chặt, hai cái tay bị kéo về hai bên đặt lên hai cái vật dâm tà mà ma xát, một đám chất lỏng màu trắng đều phun lên tay. Hai tay bị khống chế, ngàn thảo không cách nào bắt lấy tay vịn, thân thể lay động nhoáng lên một cái. Lúc này lại có người đem thân thể nàng cưỡng chế nâng lên, Ngàn Thảo thân thể hướng về phía trước, chỉ có mũi chân chạm đất, mười đầu ngón chân chống đỡ sức nặng của cả cơ thể hết sức thống khổ. Nhưng nàng không dám buông lỏng, bởi vì phía dưới hạ thể bị một cái mũi nhọn nóng rực chống đỡ, chỉ cần nàng hơi chút thả lỏng liền để cho cái thứ kia đi vào, cho nên thân mình căng thẳng cũng không thể động đậy. "Ta tuyệt đối sẽ không bắt buộc ngươi, chỉ cần chính ngươi chịu đựng không ngồi lên nha~ ~ ~" Bên tai Ngàn Thảo truyền đến tiềng cười không có hảo ý, vành tai của nàng lại bị hàm trụ. Trên người mấy cái tay lại càng thêm làm càn, cảnh tượng này đột nhiên lại khiến Ngàn Thảo cảm thấy quen thuộc, nhất là sau khi nghe lời nói của nam nhân kia, giống như đã nơi nào nghe qua. Sấm đánh bên tai aaa. Này, này.... Những lời này không phải là trong bộ phim "bom tấn" mà Tiểu Văn gửi cho nàng sao?? Nhớ khi xem bộ phim này, nàng còn một bộ khinh bỉ: Nữ nhân kia bộ là ngu ngốc sao? Loại tình huống này còn không phản kháng? Đạo diễn này cũng thật không có tí sáng tạo. Cái tàu điện ngầm đầy sắc lang kia thật chẳng hợp lẽ thường!! Nói tóm lại, bộ phim lừa đảo này chính là nói về chuyện xưa một nữ nhân trên tàu điện ngầm bị người thay phiên XXX. Vừa rồi cái đoạn ngắn nóng bỏng kia đúng là một đoạn kinh điển trong bộ AV này nha, nhất là đoạn nam tử đem nữ chính nâng lên nói nữ chính chính bản thân chịu đựng không ngồi lên đi, kết quả toa xe xóc nảy nữ chủ không chịu đựng được ngã về phía đối diện, nam nhân thoải mái đồng thời lại nói cho nàng: đây chính là ngươi chủ động, không trách ta a. Ngay sau đó nữ chủ vì chứng thực bản thân kiên trinh, không chịu nổi vũ nhục lại kiễng chân lên rời xa cái kia nam nhân, kết quả tàu điện ngầm xóc nảy khiến nàng hết lần này đến lần khác lại ngồi lên, vốn là không tình nguyện, nhưng dần dần lại ngoạn ra đến cảm giác, cuối cùng tàu không còn xóc nảy nữa nữ chủ cũng chủ động ngồi, sau đó là mấy chục cái nam nhân trên tàu điện liền đem nữ chủ bất lực XXOO, thật sự là một cái cực phẩm chuyện xưa. Hiện tại Ngàn Thảo mới thật sâu hiểu được, muốn phản kháng cũng không dễ dàng như vậy, phải có cơ bắp nha!!! Nàng quét mắt nhìn chung quanh, cư nhiên là cũng có cái nam nhân cơ bắp. Đợt chút, cái lão gia gia đằng sau kia góp vui cái gì nha? Già đầu như vậy mà còn hướng thanh xuân thiếu nữ động tay động chân không sợ thận hư sao? Còn có cái đại thúc mang túi công văn, ngươi tưởng giả trang nghiêm túc nhìn ra cửa tưởng ta không đoán được trên người ta nhất định có cái tay của ngươi sao? Trời đất, xuyên thịt văn gặp sói còn có thể dùng trí, vậy còn xuyên không AV thì làm sao a? Gặp sói có thể lấy vũ lực, nhưng nàng ngoại trừ có tí khôn lanh cũng chẳng còn bảnh lĩnh gì. Ngàn thảo rốt cục ý thức được bản thân khuyết điểm có bao nhiêu đáng sợ. Nhưng là không bình thường như Ngàn Thảo nàng cũng sẽ không làm ra được cái phản ứng gì bình thường nha, giả dụ như chịu nhục, lớn tiếng kêu cứu hay là ương ngạnh phản kháng... Cái khó ló cái khôn, Ngàn Thảo hô to một tiếng: "Nhớ mang bao! Ta có bệnh lây qua đường sinh dục!!!" Nhất thời, cả toa xe trở nên yên tĩnh, ngay cả cái tay đang xâm nhập bên trong quần lót của nàng cũng ngừng lại, dồn dập hô hấp bên người liền biến thành một cái loại dồn dập khác. Ngàn Thảo vừa lòng sửa sang lại áo sơ mi quay đầu nhìn nam nhân vẫn luôn dán tại phía sau nàng, cư nhiên bộ dáng đường hoàng, nhìn tuyệt không đáng khinh. Nguyên lai xã hội bây giờ đều là mặt người dạ thú. Ngàn Thảo thật sâu cảm thán. Lại nhìn cái lão gia gia ở phía sau xe, vừa rồi còn bắn súng lục đâu, hiện tại lại mang một bộ khuôn mặt từ ái, còn cái kia thúc thúc nhìn nhìn cửa sổ, vừa rồi còn hừng hực khí thế nha. Cái nam nhân kia nữa bộ dạng thư sinh khí phách, vừa rồi còn sờ sờ nắn nắn luyện tập trên thân thể người khác đâu, hiện tại nhưng lại yên lặng mang cái kính râm trong túi ra đeo. Tàu điện chậm rãi dừng lại, Ngàn Thảo thừa dịp vội vàng nhảy xuống, chỉ vào nãi nãi ngồi đằng xa: "Kia mới là mục tiêu nha. Các ngươi chậm chậm mà giải quyết đi" Tất cả mọi người theo hướng tay nàng nhìn về phía nãi nãi, đầu đầy vạch đen còn Ngàn Thảo thì quần áo không chỉnh tề, nhanh nhẹn nhảy khỏi tàu điện ngầm, trước ngực hai con thỏ nhỏ còn phối hợp nảy nảy lên. (-"-) (-"-) Đi tới nơi an toàn, nàng ngẩng đầu nhìn trời hồi lâu rồi lại rũ mắt nhìn chiếc áo sơ mi con mẹ nó khêu gợi. Mẹ, thế nhưng xuyên thịt văn đã đành, đằng này lại còn là xuyên AV!???
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]