Bóng đêm thăm thẳm, trong sân của Tô gia không yên như đã tưởng, có hai bóng đen lớn lén la lén lút rình rập, cuối cùng là ngồi xổm ngay dưới cánh cửa sổ phòng chính.
“Ngươi ấy, sớm từ bỏ hy vọng đi, nghe thấy chưa, thiếu gia nhà ta với thiếu sao sao ân ái lắm!” – huých một phát vào gã đang im re bên cạnh, Hoa Tử trợn mắt cảnh cáo.
“”
“Hứ, thiếu gia nhà ta thể lực tốt lắm, nếu không phải vì cơ thể thiếu sao sao không tiện thì phư phư ~” – vẻ mặt Hoa Tử rất chi là gian trá, nó cho một ngón tay vào mồm chấm chấm mấy cái rồi đâm vào giấy dán cửa sổ, cười hắc hắc, tự nhủ – thiếu sao à, người muốn cùng thiếu sao sao viên phòng hở, Hoa Tử cũng không ngồi không mãi ở xó nhà đâu nhé Úi cha úi cha, tư thế gì thế này? Sao mình không nhớ trong đông cung đồ của cha có nhở? Ôi chao ai nha, màn này đau mắt quá!
“”
“Ta đã bảo mà, không nói được câu nào đúng không! Giờ thì tin chưa, thiếu sao sao nhà ta với thiếu gia rất ân ái, hài tử trong bụng thiếu sao sao cũng chả có tý tẹo liên can nào với ngươi sất!”
“”
“Hắc! Ngươi nói gì đi chứ!” – Hoa Tử tức giận, kéo đầu Nhan Thất, kéo rồi mới giật mình: “Úp, ta quên mất, ngươi bị đại ca thương đội đánh u đầu rồi sao nói được”
Nhan Thất khóc không ra nước mắt, nếu hắn nói được, nhất định từ đầu tiên hắn nói sẽ là – Đau ~
Cái gã thô bạo kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-hoi-co-dai-chung-bao-tu/1632214/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.